Mèo con
Cứ thế, mình chạy ra hướng gần bờ biển, giơ thật cao bức tranh vẽ ông mặt trời lên. – Thấy chưa, bình minh lên rồi đó.
Mình nói thật to qua điện thoại, sợ là tiếng mưa và tiếng sóng biển sẽ làm át đi tiếng nói của mình. – Thấy rồi, đẹp lắm. Mà thôi, anh vô đây đi, tụi em thấy bình minh rồi. Anh ở dưới đó cảm lạnh đó.
Giọng em rưng rưng qua điện thoại. – Anh đi gọi mặt trời thêm tí nữa. – Thôi, anh vô đi, anh hông vô em chạy ra dầm mưa đó. – giọng con bé.
Haizz, có vẻ mình không vô là con bé làm thật, với lại dù là mưa bay bay nhưng dầm mưa cũng không ổn, nên mình cũng vào, vừa mở cửa vào phòng thì em chạy tới ôm chầm lấy mình, đấm vào ngực mình. “Anh hư quá, đâu cần phải làm như vậy. Lỡ anh bịnh thì sao?”. Thấy em mếu máo thế mình thương vô cùng… ừ, đổi lấy niềm vui của em thì có ra sao anh cũng chịu thôi mà.
Con bé cũng rưng rưng khóc, mình thơm em một cái rồi lại xoa đầu nó. – Khóc gì trời, anh gọi mặt trời lên rồi mà cũng còn buồn nữa hở? – Hông có. Thấy tội nghiệp anh quá. – Tụi em vui là được rồi, có gì tội đâu hở cô bé? – Thôi anh tắm đi, chứ không bịnh đó.
Con bé vứt mình bộ đồ. Có vẻ nó với em đã chuẩn bị từ lúc thấy mình chạy vào. Nhìn đồng hồ cũng mới 5h rưỡi, mình dỗ 2 đứa nó một chút, chọc cười 2 đứa nó rồi kêu 2 đứa ngủ tí đi. 2 đứa cứ “hong, hong” các kiểu, phồng mang trợn má lên mà đuổi mình vào toilet.
Tắm xong ra thì thấy 2 con đang ôm nhau ngủ. Haiz, cứ như lũ mèo. Chơi chán là lăn ra. Mình cũng lấy mền đắp cho 2 đứa, rồi qua giường bên kia ôm mền ngủ. Cũng không quên đặt báo thức 7 giờ rưỡi. Dự tính là nếu trời không mưa, nắng đẹp thì sẽ đi tour 4 đảo, còn nếu mưa thì gọi taxi đi thăm dinh vua (hay biệt thự của vua gì đấy), rồi đi viện Hải Dương, tới trưa thì vòng tháp Chàm rồi đi vào núi chơi. Đùa chứ mình thấy đi Nha Trang chỉ chơi biển mà không đi vòng đường núi cũng mất một chút cảm nghiệm đấy.
Đang ngủ ngon giấc thì báo thức reo, mình kéo rèm, thấy trời đã hết mây mù, nắng đẹp, nên mình cũng chạy xuống nhắn tụi tiếp tân đặt 3 vé đi tour 4 đảo, rồi nhờ tụi nó làm mấy phần phở sáng, không quên dúi tay con tiếp tân 100k, nói nhanh lên, nhớ mang thêm ít nước ngọt, phí ăn uống cứ tính vào phí đặt phòng.
Mình chạy lên lầu, đập 2 con mèo mướp dậy, hối chúng nó quánh răng rửa mặt gì đấy rồi ăn uống. 2 đứa nghe lịch đi chơi, thấy nắng đẹp thì thôi rồi, nhảy tưng tưng lên. Ăn uống, sửa soạn, chuẩn bị quần áo để thay xong, tới hơn 8h thì xe tới rước, rồi chở thẳng tới cảng. Khởi hành từ đó, tàu đưa đi tham quan sơ mấy chục đảo ở khu Nha Trang, sau đó tới tầm hơn 10h thì chở tới Đảo Yến.
Ở đây, mình với 2 con mèo mua tour lặn ngắm san hô, có thuê người đi chụp ảnh quay phim cùng, coi như giữ lại kỉ niệm lần đi chơi lẻ đầu tiên của 3 đứa. 2 con bé quậy thì thôi rồi, cứ bắt mình tạo dáng bẩn bựa nào đấy rồi 2 đứa lại quây quần bên nhau @@ Nói chứ mình hơi bị nghi ngờ giới tính của vợ mình ấy. Để ý cứ có con nào là vợ mình bỏ rơi mình mà chơi với con đó cứ như 2 đứa les ấy.
Bơi lội lượn lặn chán chê thì mình trèo lên tàu lấy nước uống, lúc sau 2 con bé cũng bò lên, kéo mình xuống chơi tiếp @@ cứ thế hết đè sặc nước, rồi rủ đi chỗ này chỗ kia chụp. Haizz.
Tới trưa thì dùng bữa trên tàu, ăn mực, thịt nướng này nọ, chơi trò nhảy tàu uống rượu nhẹ. Mình thì quẩy ít, chứ 2 con bé thì quẩy tới bến luôn ấy. Kệ, nhìn chúng nó vui mình cũng vui…
Nghỉ trưa tí rồi tới đảo gì đấy, ở đây 3 đứa chơi mọi trò thể thao như đua ca nô, dù lượn các kiểu. Có trò nào chúng nó chơi trò đó, cứ như cứ để chúng nó chơi thế thì 3 hôm sau chúng nó cũng chả mệt.
Chiều thì tham quan tàu ma, sau đó lên đường về lại KS. Nói chung không có biến gì nên tua đại khúc đi chơi.
Tới tầm 5h hơn, thì 3 đứa dắt nhau ra vãi biển tắm tiếp. Mình làm nhiệm vụ bảo mẫu, vác cặp, giữ dép, gì đấy cho 2 đứa nó quẩy. Chơi chán chê chúng nó chạy lại kéo mình xuống nước, mình vội cởi áo rồi vứt vào giỏ, xong chạy lại chơi với 2 đứa. Lúc sau 2 đứa kéo mình ra bãi cát sát biển, đè ra rồi hiếp… à nhầm, rồi lấy cát đắp lên khắp người. Éo hiểu sao lũ mèo nhà mình thích chơi mấy trò bẩn bẩn này… Cứ thế chúng nó khi thì đứa tắm táp, đứa đắp cát, lúc thì cả 2 đứa cùng đắp, rồi cào cát ra, rồi đắp tiếp @@. Tới tối hẳn mới cho mình dậy.
Mình cũng xuống biển tắm phát cho đỡ dơ, rồi trên đường về ghé mua ít đồ ăn vặt, nào tôm chiên bột, cá chiên, bò viên các kiểu. Từ khi quen Mèo Con là ngộ ra chân lý lũ con gái này muốn chúng nó vui nhanh nhất chỉ có lấp đồ ăn và một số thứ khác vào mồm.
Về tới phòng thay đồ tắm rửa, tới tầm 8 giờ thì gọi taxi, chở thẳng tới nhà hàng đã đặt buffet từ trước. Tới nơi mình liền chọn một bàn đối diện biển, còn đồ ăn thì xác định là ngon rồi. Nghĩ lại cũng thích, khi không được đi chơi, đi ăn, rồi giờ được vừa ngồi ăn vừa hóng gió biển, vừa nghe nhạc nhẹ, uống rượu vang. – Anh chị định bao giờ cưới?
Giọng con bé phá tan cảm xúc đang lâng lâng mình đang có. Trông con bé có vẻ cũng đang feel, nhưng ánh mắt nó có cái gì đó tò mò, xen lẫn một chút… ừm… thất vọng. – À, chắc sang năm chị ra trường rồi hỏi cưới luôn. – em đáp lời. – Sướng ghê. – Thôi nào cô bé. – mình véo mũi nó – đi chơi với anh chị mà buồn thì lần sau anh chị hông đi cùng nữa đâu nhé. – Dạ, hổng buồn nữa. – Ừ, ngoan dzậy mới được. – Ừm… mà chắc… em hổng dự đám cưới của anh chị được rồi.- Giọng con bé trầm xuống, nó vẫn cười, nhưng nó không vui… – Trời – mình có phần bất ngờ. – Sao thế? Em giận anh chị à? – Không, tại em định sắp tới sẽ đi du học. Để lúc về còn phụ ba em quản lý công ty nữa. – Ừm… tiếc thật nhỉ. – Hì. Người ta đi là vì tương lai mà. – Ừ, điều đó cũng tốt, anh cũng thật sự chúc em sẽ được thành công, rồi sớm về đây chơi với anh chị. – Anh… – Hử? – Anh hông cản em hở? Lỡ em đi luôn rồi sao? Tại ba cũng có ý định mở thêm công ty ở Mỹ nữa. – Nếu em thấy đó là điều nên làm, thì em cứ làm. Anh thấy việc em đi du học, thậm chí là ở lại Mỹ là một điều rất tốt. Tương lai em phải gánh vác cả công việc của gia đình, nên anh cũng không nên ích kỉ mà ép em phải thế này thế khác được.. Với lại… – Với lại sao anh? – Với lại em với anh cũng chỉ mới quen nhau mấy ngày, cũng gọi là có duyên, nhưng không có nợ. Sau này khi nào rảnh em có thể về thăm anh chị, hay rủ anh chị đi cafe, hoặc đi mua sắm gì đó. Còn hiện tại những dự tính của em, đó đều là điều tốt, anh sẽ không bao giờ cấm cản. – Hì, biết rồi. Thôi anh ăn đi. – Ừ.
Âm nhạc vẫn du dương, sóng biển vẫn rì rào. Có điều… mắt con bé đỏ hoe… Bờ vai gầy của nó khẽ run run… Nếu không có em ở đây chắc mình cũng chạy lại ôm nó vào lòng rồi.
Mình mở cặp, lấy cái áo khoác của em ra, khoát vào vai con bé, lấy tay vuốt ve đôi má của nó. – Ngoan, đi chơi với anh là hông được buồn nè. – Dạ.
Con bé dụi đầu vào bụng mình. Hơi bất ngờ, mình cũng xoa đầu con bé. Mình quay lại nhìn em bằng ánh mắt ngây thơ nhất có thể, em chỉ cười, gật đầu. Em không giận…
Ăn uống no say, ngồi nghe nhạc nghỉ bụng một chút, rồi 3 đứa dắt nhau dạo biển đêm, mình lại nhiệm vụ xách dép để 2 con bé nghịch nước. Trời thì lạnh teo cả trứng, thế mà chúng nó chơi như chả biết lạnh là gì.
Tới đâu tầm 11 giờ thì đuối, 2 đứa nó đòi về… – Ừ, vậy đi về lẹ rồi ngủ nghỉ gì luôn nè. – Hong, cõng mới về – em nhõng nhẽo. – Ừ thì cõng…
Haizz.. làm thanh niên chuẩn nó tội thế đấy… cõng em được một đoạn thì em thấy tội nghiệp quá, nên tha cho, nhảy tót xuống biển đá nước lên mình. Đù… con này bữa nay gan dữ. Nhưng rồi.. vận xui vẫn chưa hết. – Cõng em nữa…
Tới lượt con bé này… Mình khé nhìn em… “Được hông trời”… Em cũng cười – Ừ, cõng con bé đi, thấy nó chạy nhảy cũng mệt phờ rồi.
Rồi mình lại tiếp tục làm culi cõng con bé… Về tới tận phòng luôn… Em thì đi sau giỡn với nó, vừa ngắt vếu, đá đít mình…
Chơi cả ngày cũng mệt phờ người ra, tối hôm đó 3 đứa nằm 1 giường, em nằm giữa. 2 con mắm đó bắt mình kể chuyện ngày xưa của mình. Dù rằng em đã nghe đi nghe lại cả chục lần rồi, nhưng lần nào cũng hào hứng cứ như mới nghe lần đầu vậy. Mình cũng kể, em thì nằm vừa nghe vừa vọc vếu mình @.@ (mình đang ở trần, thật ra là bị em lột). Con bé nghe chuyện thích vô cùng, cứ hỏi tới tấp. Nào là hôn nhau lần đầu khi nào, đi chơi những đâu, chơi trò gì, blah blah blah.
Tới một lúc sau thì em ngủ, vẫn ôm lấy mình. Con bé cũng buồn ngủ, mắt nó mở không nổi nữa. Mình thấy cũng buồn cười, kéo chăn đắp cho nó. Mình cũng choàng tay ôm lấy người em, sẵn tiện vuốt má con bé, nó cũng ôm lấy tay mình. Cứ thế 3 đứa ngủ tới sáng.
Hôm sau ngủ dậy lúc 8h, thực hiện như kế hoạch hôm trước thôi. Ăn sáng xong mình gọi taxi, đi thăm biệt thự của vua, rồi ghé vào viện hải dương xem cá mập. 2 đứa nó chắc cũng tới nhiều lần rồi, nên cũng đi qua loa, nhưng vẫn nhảy nhót quậy phá các kiểu, mình lại phải làm phó máy cho chúng nó chụp tự sướng… Haiz…
Tới giữa trưa thì đi ăn cái lẩu thái gần đó, giá 250k, mua thêm đĩa mồi gồm thịt, ngêu, nước nữa, nồi lẩu 300k chất lượng vl ra. Tất nhiên chưa tính phí nước ngọt với món khác.
Ăn no, ngồi nghỉ một giấc rồi lại hú taxi vòng ngược đường lại, tới tháp Chàm, chơi bời coi múa hát dân tộc ở đó, rồi 3 đứa lại hú taxi vào núi chơi. – Trời, lần đầu em biết Nha Trang cũng đi núi đó. – Ừ cái này tình cờ anh chị mướn xe máy đèo nhau đi nên biết thôi, vui lắm.
Cũng chỉ là dạo chơi, ngắm cảnh, nhìn biển ở một góc độ khác, ở nơi này toàn bãi đá lớn, không tắm được, nhưng yên tĩnh… Đi bộ chơi một tí cho xuống đồ ăn, chụp chọt các kiểu tới 4 giờ rồi lên taxi về chuồng. Sau đó thu dọn đồ đạc, mình cũng thanh toán nốt tiền ăn uống, tiền bia rượu. (tiền phòng nhà con bé đã trả trước, chi phí phát sinh mình tính. Đi chơi mà, đâu thể cứ lệ thuộc được, mất vui).
Tới tầm 5 giờ thì bắt taxi, ghé hiệu đồ lưu niệm, mua ít mực khô, ruốc, bánh mứt rồi dây vòng gì đó cho nhà, con bé với em cũng mua mua sắm sắm gì đấy…
Tới 7 giờ rưỡi thì lên máy bay. 9 giờ về tới nhà con bé.
Lúc nãy nó mua nhiều đồ lưu niệm lắm. Tính sơ sơ cái bill của nó cũng trên dưới 5-6 triệu rồi. Éo hiểu mua gì lắm thế. Sẵn tiện thấy có cả cô chú ở nhà, mình với em cũng xách đồ vào phụ con bé, sẵn chào hỏi cảm ơn cô chú vì đã tài trợ chuyến đi.
Con bé có vẻ cũng thương ba, suốt buổi nói chuyện nó cứ ôm lấy cổ ba nó, rồi nhõng nhẽo ra mặt luôn. Tới lúc về, chú có gửi mình một bao lì xì, nói là coi như tiền mừng tuổi, làm quen luôn. Trông cô chú lúc đó khá vui.
Về nhà mình mở bao lì xì ra xem thì thấy có 10 tờ 100 đô @@. Thấy ngại quá nên mình lật đật gọi cho chú để xin trả lại. – Trời, con cứ giữ đó đi. Hồi chiều con bé điện cho chú nói tiền ăn uống chi tiêu ở đó toàn là con trả, cứ coi như chú trả giúp con chú một phần, thiếu thì hôm nào chú trả tiếp, còn dư thì coi như chú lì xì, cảm ơn con đã dành thời gian chơi với con bé. – Chú làm vậy con ngại lắm. Dù gì cô chú cũng tài trợ tiền vé đi về, rồi tiền phòng, tiền buffet rồi, con chỉ là phụ chút chi tiêu thôi mà. – Nói vậy đâu được. Nè, nghe chú hỏi nè, lương con 1 tháng được 10 triệu không? – Dạ cũng gần gần mức đó. – Đó, giờ đi chơi với con bé xong con gần đứt 2 tháng lương còn gì. Con phải làm công chứ đâu có làm chủ như cô chú, đâu thể để con bỏ hết tiền ra để chiều con bé được. Giờ con xài hết rồi lễ tết lấy tiền đâu mua quà cho nhà nữa? Chú nói đúng hông nè. – Dạ, mà con thấy ngại quá… – Ngại gì, chú với sếp mày chơi nhau từ hồi còn nhỏ. Chú quý sếp con, sếp con quý con thì hông lẽ chú lại đi bạc đãi con? Đúng hông nè. – Dạ, vậy con cảm ơn chú. Sau này nếu chú có việc cần gấp người thông dịch tiếng Anh, tiếng Nhật gì đó, chú cứ gọi con, con sẽ không bao giờ ngại giúp chú. – Ừ, vậy đi, thôi con cũng ngủ sớm đi, chơi mấy bữa rồi về đứa nào cũng đuối hết, con bé cũng lăn ra ngủ rồi. – Dạ, con chúc chú luôn nhiều sức khỏe và thành công. Chúc cô chú với em ngủ ngon. – Ừ, thôi chú cúp máy nhé.
Nói thì nói thế, nhưng thấy ngại sao ấy. Mình thì hay có dự tính đi chơi, hứng là đi, lại gần tết rồi, mà rủ con bé đi thì không hay tí nào, sợ người này người kia nói ra nói vào là lợi dụng nhà con bé để vòi tiền… Thế nên mấy kèo tết mình cũng định không rủ con bé, hơi tội nghiệp nó, nhưng thà rủ con bé coi phim tết, đi đâu đây đó, có thể ngắm pháo với mình, chứ không đi chơi xa…
Nói về em, mọi người hay nhận xét là em dễ dãi quá, rồi vì sao không quản mình cho chặt, ở bên cạnh mà cho mình thế này thế nọ với con khác… Thật sự thì, chỉ với Ly em mới dễ dãi như vậy. Em biết cảm xúc của mình dành cho người đó là như thế nào, cũng như em biết mình trân trọng tình yêu của mình và em thế nào. Em chưa bao giờ muốn mình quên đi người đó, em chỉ muốn là một người đem lại hạnh phúc và tình yêu cho một thằng vô cảm, cả ngày chỉ biết vùi đầu vào bia rượu như mình. Lúc này, mình chỉ biết, mình yêu em, hơn tất cả mọi người con gái khác. Mình không định so sánh so với người đó và em mình yêu ai hơn, với mình, quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại. Quá khứ thì giữ trong lòng, hiện tại thì gìn giữ, thế thôi.
Em cũng rất nhiều lần ôm mình khóc, mỗi khi nửa đêm dậy, thấy mình ngồi trầm ngâm, uống cafe… Em biết lúc đêm về thế này mình nhớ lại chuyện cũ. Em chỉ ôm mình khóc, rồi hôn mình thật nhiều…
… Bạn đang đọc truyện Mèo con tại nguồn: https://truyensex.asia
Gọi điện cho chú xong mình mở quà tặng mẹ, tặng em, rồi sang nhà tặng cậu mợ. Tối hôm đó em ở lại nhà mình, 2 đứa quần nhau một chập tới 3 giờ sáng rồi ôm nhau ngủ…
Được ở bên cạnh chăm sóc cho người mình yêu… Hạnh phúc, đơn giản chỉ có thế…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mèo con |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện XXX, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 12-02-2024 15:14:40 |