Nỗi ô nhục
Ở tuổi 30, Minh thất nghiệp và đã ở nhà hơn 2 năm nay. Trong khoảng thời gian đó, Thảo đã thay anh trở thành trụ cột kinh tế. Dù nàng mới 28 tuổi nhưng đã có tấm bằng thạc sĩ kinh tế nên dễ dàng xin được vào một công ty tốt với mức thu nhập cao gấp mấy lần lương Minh. Không muốn thừa nhận rằng rất có thể nàng nhận được một công việc tốt như thế nhờ nhan sắc của nàng.
Trở thành người ở nhà ăn bám và lo công việc nhà, bếp núc, dọn dẹp. Lúc đầu thì cũng cảm thấy rất khó chịu nhưng dần dà, Minh quen với vị trí mới của mình, cảm thấy an phận với việc làm một thằng chồng bất tài, phụ thuộc kinh tế vào vợ.
Từ việc an phận đó, thái độ của Minh với Thảo cũng ngày một khác, từ yêu thương, và tôn thờ nàng. Chẳng hiểu sao lại thấy nứng với suy nghĩ đó. Hẳn nhiều người sẽ thấy ghen tị khi Minh cưới được một người Thảo trẻ đẹp và giỏi giang như vậy. Khi đi với Thảo ngoài đường, Minh để ý luôn có 2 kiểu ánh mắt của những gã đàn ông nhìn chúng Minh: 1 là ánh mắt thèm thuồng khi nhìn thấy thân hình quyến rũ của vợ, 2 là ánh mắt ghen tức khi nhìn Minh được tay trong tay đi cùng nàng.
Về phần Thảo, nàng 28 tuổi quê gốc của nàng ở Bắc nhưng sinh ra và lớn lên ở trong Nam, nàng quyết định lập nghiệp ở đất Sài Thành phồn hoa nhộn nhịp từ khi còn trẻ. Là một cô gái xinh đẹp, từ lúc học cấp 3 đến lúc thi đại học chưa một ai có thể đứng ngang hàng với Thảo về học lực. Ngoài những đức tính tốt đẹp, Thảo có chiều cao 1m68, nàng sở hữu một đôi chân dài miên man, thẳng tưng, đẹp như được nặn ra vậy, cùng một vòng ngực to, cặp mông căng tròn như những nữ chính trong truyện người lớn Hàn Quốc, vòng eo thon nhỏ, điều đó làm nên sự quyến rũ chết người từ nàng.
Và cùng với đó thì sâu trong nàng là một con người rất dâm đãng và rất ham muốn. Thời còn là sinh viên nàng còn bị đồn là cứ 1, 2 tuần là lại đổi người yêu liên tục. Thậm chí có một thời gian nàng còn chịch luôn cả bạn thân người yêu mình chỉ vì tên này đẹp trai hơn, và dĩ nhiên là có con cặc to hơn, nhưng rồi cũng một thời gian nàng lại chán. Mọi việc chỉ dừng lại khi nàng quen được Minh – người trên nàng 2 khóa, anh cũng chả có gì đặc biệt và phần tỏ ra ẻo lả nhưng lại chẳng hiểu vì sao nàng lại chọn anh ta hay đơn giản gu của nàng thôi.
2 năm sau khi yêu nhau, Thảo và Minh đã đi đến hôn nhân khi cả hả vừa mới tốt nghiệp. Hai gia đình môn đăng hộ đối, Thảo được coi như cục vàng ở nhà thì bố mẹ Minh cũng coi Thảo như cục ngọc trong gia đình, hết lòng yêu thương Thảo, bố mẹ nàng đã tặng hai vợ chồng một căn Chung cư làm của hồi môn, còn bên gia đình Minh đã tặng cho vợ chồng nàng một con xe ô tô Mercedes. 5 năm sau khi cưới nhau, tất cả mọi thứ đều vô cùng đẹp, không thiếu thứ gì chỉ thiếu một mụn con, hai bên gia đình, nhất là ông Vũ và bà Hiền đã nhiều lúc nhắc đến vấn đề này mà Thảo không biết trả lời ra sao. Nàng thừa biết chắc chắn không phải do mình vì thời đại học của mình trong, nàng đã có lần sơ xuất dính 2 vạch với FWB của nàng và phải lén đi bỏ vì sợ bị người yêu hiện tại phát hiện.
Nhưng thực tế là, đã lâu lắm rồi, Minh không được làm vai trò đúng nghĩa của một người chồng. Không những là 1 thằng chồng bất tài, thất nghiệp, Minh còn là 1 thằng chồng chim ngắn và anh biết là nàng không bao giờ thỏa mãn với thằng nhỏ của anh. Chắc có lẽ vì vậy nên anh nghỉ là do mình bắn tinh không đủ xa đến buồng trứng hoặc do tinh trùng yếu nên nàng không có thai. Và vì thế mối quan hệ cả 2 dần lạnh nhạt.
Rồi đến khi Thảo đi làm thay Minh, nàng thường về nhà muộn và trong tình trạng đã mệt mỏi, không còn có hứng quan hệ nữa. Minh rất biết ơn việc Thảo đang phải vất vả đi làm nên không bao giờ dám đòi hỏi nàng. Và từ đó theo thời gian tần suất quan hệ cũng thưa dần, cho đến bây giờ thì Minh luôn phải tự xử bằng cách thủ dâm để giải tỏa cơn nứng.
… Bạn đang đọc truyện Nỗi ô nhục tại nguồn: https://truyensex.asia
Dạo gần đây Thảo thường xuyên về muộn hơn. Nàng nói rằng sau giờ làm thường đi bar tụ tập với đồng nghiệp để xả stress. Thế nhưng một đêm nọ cũng đã khá trễ, nàng bước vào nhà với tâm thế vội vã, vứt ngổn ngang túi xách và giày cao gót sang một bên chạy ù vào nhà vệ sinh. Minh theo thói quen định dọn đồ nàng vứt thì bỗng thấy, một vỏ bao cao su đã xé còn trong túi xách của nàng.
Một cơn giận dữ, ghen tuông bốc lên trong Minh. Minh xông vào nhà vệ sinh thì thấy Thảo đang có tí hơi men, nàng vội vén váy cởi quần chip ngồi lên bồn cầu, nàng gắt:
– Chuyện gì nữa đây, không thấy tôi đang đi vệ sinh à. – Cô đã đi đâu?
Minh chưa kịp dứt câu nàng bình thản đáp…
– Thế anh nghĩ mỗi khi tôi nứng thì tôi phải thủ dâm giống như anh chắc? – Cút ra ngoài đi tôi đang “buồn”. – Tôi đang nói chuyện nghiêm túc với cô đấy. – Vậy anh nghĩ tôi đùa anh chắc – sau đó Thảo xả một tràng rắm. Quả nhiên nàng không hề nói đùa, đúng là nàng buồn thật nhưng mà là buồn ẻ. – Nhưng… tôi, tôi là chồng cô mà… – Chồng á? Chúng ta đều tự hiểu ngầm là suốt thời gian qua, anh giống như osin trong nhà này hơn là một người chồng mà, đừng tự lừa dối bản thân nữa… Ưm… ah… – vừa dứt câu nàng cau mày và từ phía dưới háng nàng phát ra tiếng tõm tõm…
Minh choáng váng, không thể ngờ Thảo lại có thể nói ra những lời như thế. Và sốc hơn nàng công khai việc ngoại tình trong khi vẫn thư thái ngồi ị và coi như điều đó rất bình thường với anh. Nhưng không hiểu sao Minh lại không thấy giận Thảo, có lẽ vì trong thâm tâm, tự Minh cũng đã ngầm hiểu ra.
Cái loại vô dụng như anh thì đâu thể làm tôi thỏa mãn. Giờ tôi đi làm vất vả cả ngày để kiếm tiền, chẳng lẽ lại lại không xứng đáng được địt một con cu vừa to vừa dai sức hơn là ngồi lên cái con cu bé hơn con nít thảm hại của anh.
Thấy Minh im lặng, Thảo thở dài rồi nói tiếp:
– Tôi nghĩ chúng ta nên ly hôn. Chúng ta đang dần ở hai thế giới khác nhau rồi. Vì anh đang thất nghiệp, tôi sẽ để ngôi nhà này cho anh, tôi sẽ chuyển đi…
Không để cho Thảo nói hết, Minh đã nói, gần như hét lên: “Không!”. Rồi Minh quỳ sụp xuống, ôm chặt lấy đùi Thảo mặc kệ cho nàng vẫn đang giải quyết chưa xong, mặt mũi nhòe nước mắt, Minh van xin:
– Này, cảnh báo cho anh tôi chưa ị xong đâu, dúi đầu vào đây tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy… shhhh ah! – Anh xin em đừng bỏ anh. Anh hứa rằng từ giờ sẽ không can thiệp vào bất cứ việc gì, em cứ làm gì mình thích, chỉ cần đừng rời xa anh…
Thấy Minh cứ bù lu bù loa nàng cố tình rặn ẻ một cục khiến nước dưới bồn cầu bắn lên trúng mặt Minh, khiến anh giật mình lùi lại.
– Ah… đã quá. Tôi đã cảnh báo rồi đấy mà không nghe.
Thảo nói tiếp:
– Vấn đề là giờ tôi không thể nào coi anh là một người chồng được nữa, ngay cả việc cho tôi đẻ anh cũng không làm được anh thấy mình vô dụng không. – Vậy đừng coi anh là chồng – Minh vội đáp – chỉ cần đừng rời xa anh, em coi anh là gì cũng được, em có người khác cũng được à đúng rồi, hãy coi anh là osin. Anh xin thề trung thành hầu hạ em…
Nghe đến đây xong nàng thấy rạo rực, Thảo từ từ dạng rộng háng ra để lộ ra cái lồn hồng hào chỉ với một chỏm lông dọc ở giữa mu mà nàng đã cạo từ lúc nào, Thảo nói…
– Kể cả khi em có người đàn ông khác?
Minh hơi khựng lại vì biết mình đã vạ miệng, như bị thôi miên Minh nhìn vào lồn của Thảo một lúc rồi quả quyết…
– Kể cả em có người đàn ông khác. Em xứng đáng có được 1 người đàn ông tốt hơn anh. Anh chỉ xin không rời xa em, được quỳ dưới chân em như thế này là mãn nguyện rồi, xin đừng ruồng bỏ anh.
Minh lại chui rút vào háng Thảo van xin, mặc kệ cho nàng vẫn đang vô tư trút nỗi buồn xuống bồn cầu. Thảo vừa xoa cái bụng phẳng lì vừa nhìn Minh với ánh mắt vừa dâm dục.
– Umm… sướng thế, xong nhẹ cả người. Lúc nãy tôi lỡ ăn no quá nên xả cũng hơi nhiều haha…
Nàng tiếp tục hỏi Minh…
– Có thật anh sẵn sàng cho tôi có người khác không, thậm chí là dẫn hắn về đây…
Minh gât đầu rối rít:
– Tất nhiên là được, bất kể điểu gì em thấy sướng.
Nói đến đây thì Minh thấy con chem chép của nàng trở nên ướt hơn bao giờ hết có thể là vì rạo rực hoặc đơn giản là nàng vừa tè thôi.
Anh tiến lại gần hơn định liếm vào lồn Thảo thì nàng bất ngờ chặn lại:
– Không được, đây mới dành cho anh – nói rồi nàng nắm tóc Minh kéo mặt anh xuống gần phía dưới bồn cầu đầy những chất thải mà nãy giờ nàng tống khứ ra khỏi cơ thể.
Dĩ nhiên là Minh không thể nào chịu được anh vội quay đầu sang nơi khác.
– Thế mà bảo vì tôi chuyện gì cũng làm được haha!
Sau đó nàng nhỏm người dùng giấy vệ sinh rồi đứng dậy, Thảo không thèm mặc quần, nàng để truồng rồi chổng cặp mông phổng phao vào sát mặt Minh để khêu gợi:
– Bắt đầu từ ngày hôm nay, khi có sự cho phép của tôi anh mới được nằm cùng giường, à mà tôi quên mất, anh xả nước giúp tôi nhé!
Rồi Thảo bỏ đi về phía phòng trong tâm trạng lân lân và phấn khích, cũng dễ hiểu thôi nàng ta vừa được trút bỏ bầu tâm sự cả về đường hậu môn lẫn tâm hồn. Vậy là sau này nàng không cần phải giấu diếm chồng nàng nữa, nghĩ đến đây nàng cảm thấy yêu đời vô cùng.
Còn Minh thì anh vẫn còn thẫn thờ nhìn vào bồn cầu mà nàng mới ị xong như người mất hồn. Minh cảm thấy số phận mình chẳng khác những thứ trong này là mấy, hết giá trị thì lập tức nàng tống khứ đi nhanh như cái cách mà nãy giờ Thảo làm với anh dù anh là chồng chính thức của nàng. Ấn nút xả đi hết, Minh buồn bã trở về sofa và kết thúc một đêm dài với với những suy nghĩ còn tồn đọng. Kể từ đó cuộc sống gia đình của anh bước sang một trang màu đen tối.
… Còn tiếp…