Thùy Chi
Đến cuối danh sách không ai có ý kiến gì, vì quả thật đây là công tác, có phải tham quan nghỉ dưỡng đâu. Khi Thùy Chi đang thắc mắc vì không nghe tên mình và Hào Phong thì cô thư ký quay sang, nói nhỏ:
– Tiêu chuẩn nam nữ chính là ngang với đạo diễn… Mỗi người một phòng… Thùy Chi phòng 900, Hào Phong 901.
– Không cần hai phòng đâu ?! Hai đứa này một phòng là được. – Hào Phong nói.
– Anh… Kì cục… Em muốn ở hai phòng… – Thùy Chi gắt lên, mặt đỏ ửng.
Cô thư ký cười tủm tỉm. Mọi người trong đoàn đều biết Hào Phong và Thùy Chi là một cặp.
– Tiền phòng của chúng tôi giá bao nhiêu ? – Hào Phong hỏi.
– À… Là… Hai triệu tám trăm năm mươi ngàn… Một đêm… – Cô thư ký nói.
– Hả… Mắc như vậy ?! – Thùy Chi há hốc.
– Ừa… Mà còn trừ vào catse của em đấy… – Hào Phong nháy nháy mắt với cô thư ký.
– Cái này… Thiệt là trừ vào… – Thùy Chi ngơ ngác nhìn cô thư ký.
Cô ta hơi đỏ mặt, nén cười nhìn lơ đi chỗ khác.
– Thôi… Tiết kiệm đi… Hai đứa mình chung một phòng nhé… – Hào Phong cười toe toét, vỗ vỗ tay nàng trấn an.
Thùy Chi đỏ mặt, gật gật không dám nói gì nữa. Nàng ngồi phía trên, không biết rằng mọi người phía sau ai cũng nén nhịn cười đến đỏ mặt.
Mười một giờ, xe đến nơi. Xe John Trần đã đậu sẵn trong khuôn viên khách sạn từ lâu. Bên cạnh xe ông còn có một chiếc Lamborghini đỏ chói, sàn thấp đến nỗi thoạt nhìn như dính chặt trên nền đất. Ánh mắt Hào Phong đang vui vẻ, khi nhìn thấy chiếc xe liền nheo lại lạnh lẽo. Ngoài Thùy Chi, ai trong đoàn cũng biết chiếc xe đó là của Tuấn Nguyên, con ông Khải Nguyên – Tổng Giám đốc Đông Á. Hắn là một gã thiếu gia ăn chơi đàn đúm, dựa thế cha mình chèn ép không biết bao nhiêu diễn viên nữ lên giường với hắn. Tuấn Nguyên lại tình cờ bằng tuổi Hào Phong. Hắn luôn bị cha lấy Hào Phong ra làm gương để bắt học tập theo. Cũng khó trách hắn ghét Hào Phong ra mặt và chính Hào Phong cũng không ưa gì hắn.
– Đi thôi anh… – Thùy Chi vui vẻ khoát tay Hào Phong đi vào.
Vừa bước vào sảnh khách sạn, hai người liền thấy John Trần ngồi trên sofa. Ông ta đăm chiêu nhìn chằm chằm vào xấp kịch bản. Ông thấy Thùy Chi và Hào Phong liền ngoắc tay ra hiệu.
– Ngồi xuống đi…
Hào Phong chưa hiểu gì, nhưng Thùy Chi đã đoán được sự việc có liên quan đến thay đổi kịch bản. Nàng cũng không nghĩ rằng lời góp ý của ba có thể làm John Trần đắn đo nghiêm túc như vậy.
– Những điều em nói khi sáng… Anh đã trao đổi với ông Khải Nguyên, kịch bản sẽ thay đổi một chút… – Ông nói.
Hào Phong ngơ ngác nhìn qua Thùy Chi, rồi lại nhìn John Trần.
– Anh sẽ cắt giảm một số nhân vật phụ… và tình tiết không quá quan trọng… để thêm vào nhân vật phía bạch đạo… Dù chi tiết như thế nào cũng phải mất vài ngày… Nhưng sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ quay phim tại Đà Lạt…
– Nhân vật phụ nào ạ ?!
Thùy Chi hơi thấm thỏm sợ mất vai Hạ Vi. Dù nàng không thích Nguyệt Nhi, nhưng Hạ Vi là một nhân vật có chiều sâu tăng sự hấp dẫn cho câu chuyện.
– Một số vai hài hước pha cười và gã thiếu gia ngủ với Lan Phương… Chỉ quay lướt qua đơn giản thôi… – John Trần giải thích.
Thùy Chi gật gật đầu… Bản thân nàng cũng rất e ngại cảnh đó nếu theo đúng kịch bản cũ.
Khi Hào Phong và Thùy Chi lên phòng, nàng liền kể lại hết mọi chuyện với anh. Hào Phong cũng gật gù khen ngợi ánh mắt đúng đắn của ông Hải.
… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: https://truyensex.asia
– Ưmmm….
Trong phòng 903, cùng tầng với gian phòng của Hào Phong và Thùy Chi, một cảng tượng xuân tình phơi phới đang diễn ra. Nguyệt Nhi trần truồng nằm bò đối ngược đầu với một người thanh niên. Cơ thể cô bóng loáng khêu gợi. Bờ mông ưỡn cong ngúng nguẩy trước mặt gã đàn ông bên dưới. Gã liên tục ngậm kín lấy âm hộ đỏ hồng nhẵn thín của cô mà bú mút… Nguyệt Nhi rên rỉ sung sướng, miệng há to ngậm đến gốc cái dương vật cong cớn của gã.
– Chim em ngon lắm Nhi ơi…
– Ứ… Lời thô bỉ như vậy mà cũng nói ra được… – Nguyệt Nhi giả vờ hờn dỗi, nói một câu lại mút cái dương vật sâu hơn.
– Ha ha… Lời thô bỉ cỡ nào qua miệng Tuấn Nguyên này cũng thành lời vàng ngọc đó nha…
Tuấn Nguyên cười khà khà vui thích. Tay hắn bóp chặt cặp mông tròn trịa của Nguyệt Nhi kéo rộng ra để vốc mặt vào sát hơn…
– Ưmmm… Ôi… Cái lưỡi anh sao đáng yêu như vậy chứ… Vào sâu nữa đi anh… Ư…
Nguyệt Nhi rên siết, hạ thể trùng xuống dí sát âm hộ vào miệng hắn. Lưỡi hắn như một con lươn trơn tuột lắt léo lại ấm nóng làm âm hộ cô ra thật nhiều nước.
– Chát…
– Ai ui… Đau quá…
– Em muốn đè anh chết ngộp luôn à… – Tuấn Nguyên đánh đét lên mông Nguyệt Nhi, lồm cồm ngồi dậy.
– Ứ… Tại cái lưỡi đáng ghét của anh mà… Còn trách em…
– Ha ha… Thôi… Cho anh cưỡi em nào…
Nguyệt Nhi thở hổn hển, ngoan ngoãn quỳ mọp trên giường. Tuấn Nguyên quỳ gối sau cặp mông tròn trịa trắng ngần, tay cầm dương vật nhét vào thúc mạnh.
– Ưmmm…. Ôi… Em đau… của anh to quá…
Nguyệt Nhi rên rỉ vừa nài nỉ. Sự thật cũng không hẳn như vậy. Dù của Tuấn Nguyên không nhỏ, nhưng còn xa mới được như của Hào Phong. Nguyệt Nhi một lần khá lâu trước đây được nếm trải một đêm hoang dại với Hào Phong, làm cô nhớ hoài không quên được. Cô dù không yêu ai ngoài bản thân mình, nhưng thấy Hào Phong ngày ngày bên Thùy Chi, cô thấy rất ganh tị… Con bé đó vừa cướp vai diễn của cô, vừa lấy được trái tim người con trai cô thích thú… Thùy Chi cứ như sinh ra để đối đầu với cô. Nguyệt Nhi vò nát tấm drap giường như vò nát khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của Thùy Chi, miệng lại không ngừng rên rỉ như rất sung sướng:
– Uwmmm… Ôi… tuyệt quá anh ơi…
Tuấn Nguyên nghiến răng ken két kềm nén… Tay hắn bóp chặt bờ eo nhỏ nhắn, mắt nhìn xuống chăm chăm vào cái dương vật căng cứng bóng lưỡng không ngừng ra vào cửa mình đỏ hồng cạo sạch nhẵn thín của Nguyệt Nhi. Tuấn Nguyên cũng không nhớ bao nhiêu con gái non tơ qua tay hắn… Từ diễn viên cấp thấp, cho đến PG quảng cáo… Nhưng tất cả đám đó cộng lại cũng không thể so sánh với đứa con gái hiện giờ hắn đang chơi. Nguyệt Nhi, nữ diễn viên trẻ triển vọng… Lũ bạn của hắn nằm mơ cũng thèm thuồng nhỏ giải. Chỉ tưởng tượng mình sẽ kể cho bọn chúng nghe chuyện này, Tuấn Nguyên đã sướng đến tê dại… Hắn đã tiếp cận Nguyệt Nhi mấy tháng nay, nhưng cô nàng rất chảnh chẹ… Vẫn đi chơi, vẫn nhận quà… Mà chạm đến ngón tay cũng không cho. Bất ngờ tối qua, Nguyệt Nhi lại gọi hắn đề nghị đi chung xe… Tuấn Nguyên cũng được cha cho một vai diễn phụ trong bộ phim này, nên hắn liền không chút do dự đồng ý… Lên đến đây, hắn càng ngạc nhiên hơn… Từ chung xe đến chung giường càng dễ như vậy.
Hắn vòng tay xuống, nâng cơ thể trần truồng của Nguyệt Nhi lên. Mông ngồi bẹp xuống nệm, chân duỗi thẳng ra… Nguyệt Nhi thở hổn hển, vòng tay ra sau cầm lấy dương vật hắn nhét vào âm hộ, nhúng xuống.
– Uwmmmm… Ôi…
Nguyệt Nhi kéo tay Tuấn Nguyên đặt lên ngực. Hạ thể nhấm nhỏm liên tục… Tuấn Nguyên áp mặt lên lưng Nguyệt Nhi hít hà sung sướng, hai tay không ngừng vò nắn hai bầu vú căng tròn mơn mởn.
– Ah… Anh đã quá…
– Ra đi anh… Uwmmm… Bơm đầy chim em đi anh…
– Ha ha… Còn dám nói anh thô tục hả… Ah… Anh ra đây…
– Uwmmm… Ôi… Nóng quá… Bỏng hết chim em rồi…
Nguyệt Nhi thở hổn hển, cơ thể mềm nhũng nằm ngữa trên người Tuấn Nguyên. Đầu cô ngữa ra sau, hôn rít lấy môi hắn.
Tuấn Nguyên làm tình không tệ lắm… Nguyệt Nhi thấy tạm hài lòng. Cô lên đến đây mới biết tiêu chuẩn vai phụ của mình phải ngủ ghép với người khác. Nguyệt Nhi quay lại với Đông Á theo một nhiệm vụ do Thiên Hà giao… Nhưng không có nghĩa cô phải chịu nhúng nhường ngủ chung phòng với một con nhỏ diễn viên hạ đẳng nào đó… Đã sẵn như vậy, cô thà chấp nhận làm tình nhân vài hôm với gã công tử bột Tuấn Nguyên này. Hắn dù chỉ nắm một vai phụ nhỏ nhoi xuất hiện vài chục giây, nhưng với thân phận con Tổng Giám đốc hắn vẫn có một phòng riêng cho mình. Hắn theo đuổi cô cũng vài tháng… Nếu chỉ nhìn bề ngoài và chiếc Lamborghini bóng lộn, Nguyệt Nhi đã sẵn sàng lên giường với hắn ngay từ lần đi chơi đầu tiên. Nhưng đáng tiếc, cô hiểu hắn quá nhiều… Tuấn Nguyên ngoài cái vỏ bọc hào nhoáng, bên trong lại rỗng tuếch chẳng có gì… Tiền đi bar đập phá cũng phải xin cha… Nếu ông Khải Nguyên cha hắn hoặc John Trần chịu để ý đến Nguyệt Nhi thì một thằng nhãi như hắn chẳng bao giờ được nhét cái của nợ đó vào người cô…
“Reng”…
Tiếng điện thoại chợt reo vang… Tuấn Nguyên càu nhàu văng tục, đẩy người Nguyệt Nhi sang bên cạnh. Cô bĩu môi, đứng dậy ngúng nguẩy đi vào buồng tắm.
“Gì chứ ?! Cho con lên tới đây rồi hủy kèo là sao ?!”
Giọng nói gay gắt của Tuấn Nguyên qua điện thoại làm Nguyệt Nhi chú ý. Cô hé cửa buồng tắm lắng nghe.
“Rõ là vẽ chuyện… Thằng cha John Trần đó…”
“Rồi… Nghe rồi… Con chơi đủ hai ngày mới về đó…”
Tuấn Nguyên hậm hực tắt điện thoại. Hắn cũng chẳng quan tâm lắm đến vai diễn bèo bọt kia… Chẳng qua muốn cho đám bạn lé mắt thôi… Dù gì chuyến đi hai ngày này cũng sẽ không buồn chán, hắn nhếch mép cười xăm xăm bước vào phòng tắm.
Nguyệt Nhi đang đứng dưới vòi sen cả người trần truồng ướt đẫm, bóng loáng. Đột nhiên một cánh tay ôm ghì lấy người cô, không ngừng sờ soạn lung tung.
– Có chuyện gì vậy anh ?! – Nguyệt Nhi như lơ đễnh hỏi.
– Điện thoại của ông già… John Trần đòi sửa kịch bản… Cắt hết vai phụ… Mẹ… – Hắn vừa nói, vừa cúi xuống nhấm nháp cái núm vú đỏ hồng xinh đẹp của cô.
– Vậy… vai thiếu gia họ Dương của anh thì sao ?!
– Cắt luôn chớ sao… Để thêm vào một mớ cảnh sát… Mẹ… Rảnh hơi…
– Nhưng….
Nguyệt Nhi chợt sững người nghĩ đến lời dặn dò của Thiên Hà sáng nay. “Lưu ý… sự thay đổi kịch bản vào phút chót… Nếu cô có thể tác động để giữ nguyên kịch bản cũ thì tốt nhất… Nếu không được, phải báo ngay…”. Hai mắt Nguyệt Nhi lóe sáng lập lòe, cô vừa nghĩ đến một khả năng… một mũi tên bắn rơi hai con chim.
– Uổng cho anh quá… Thiếu gia Dương được lên giường với Lan Phương đó nha… – Cô nói.
– Thì sao ?! Có phải chịch thiệt đâu mà… – Gã vừa ngậm núm vú Nguyệt Nhi vừa sọc sọc cho dương vật cứng lên.
– Dĩ nhiên là diễn xuất thôi… Nhưng người đóng Lan Phương rất đẹp đó nha…
– Thiệt là đẹp ?! So với em thế nào ?! – Tuấn Nguyên sững người đứng thẳng người.
– Em sao so được với cô ấy ?! Nếu em đẹp thì đâu phải đóng Hạ Vi, đúng không ?! – Giọng Nguyệt Nhi chua loét như đúng tâm trạng cay cú của cô.
– Thật hả… – Tuấn Nguyên hai mắt sáng trưng.
– Mà… nói cho anh một bí mật… Hi hi… Thật ra cũng chả phải bí mật gì, chỉ có anh là không biết thôi… Cô ấy tên là Thùy Chi… – Nguyệt Nhi nói nhỏ vào tai Tuấn Nguyên. – Là… bạn gái của Hào Phong.
– Hả ?! Bạn gái Hào Phong ?! – Tuấn Nguyên nghiến răng trèo trẹo. – Được… Được lắm.
Tuấn Nguyên hậm hực mở cửa buồng tắm bước ra ngoài. Nguyệt Nhi nói với theo:
– Haizz… Mà thôi đi… Cơ hội đã vuột mất rồi… Anh ở lại tắm uyên ương với người ta đi mà…
Một lúc sau, nghe âm thanh cãi vã lớn tiếng qua điện thoại của Tuấn Nguyên. Nguyệt Nhi vừa lau tóc vừa cười tủm tỉm vui sướng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thùy Chi |
Tác giả | 69deluxe |
Phân loại | Chuyện XXX, Đụ cave, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Đụ thư ký, Làm tình tay ba, Thuốc kích dục, Truyện sex dài tập, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 26-01-2024 15:33:30 |