Tiếng gọi từ miền núi
“Anh Lâm ơi… Mẹ ơi… mở cửa cho con!”
Tôi bị đánh thức bởi hàng loạt tiếng kêu thảm thiết bao trùm ngôi nhà. Mẹ tôi mở đôi mắt mơ màng ngái ngủ trong vòng tay tôi, vẻ mặt hốc hác.
Ôi, là em gái tôi lấy chồng ngoài núi, đã vội vã về đây qua đêm! Hai mẹ con tôi lập tức đứng dậy sắp xếp quần áo một cách vội vã, dọn dẹp chiến trường sau cơn điên loạn ngày hôm qua. Tôi chạy đi mở cổng sau khi chúng tôi cảm thấy chắc chắn rằng không ai có thể nhận ra sự khác biệt.
“Ba… Mẹ…”
Cô em gái của tôi mặc chiếc áo trắng hiếu thảo vừa khóc vừa chạy vào trong nhà tang lễ. Hai mẹ con ôm nhau khóc than.
Tranh thủ lúc hai mẹ con đang khóc, tôi vội tìm mấy suất cơm thừa của dân làng hôm qua đem tới giúp cho no bụng. Khi nhìn thấy dáng vẻ hốc hác của mẹ tôi vào buổi sáng, tôi biết rằng sau một ngày bận rộn và khóc lóc, buổi tối mẹ tôi ăn không được ngon miệng. Hai mẹ con tôi lại đụ đéo nhau một cách điên cuồng nên thể lực và năng lượng của chúng tôi hơi yếu. Do đó tôi vội vàng hầm thêm một con gà mái già nữa, để dành mấy cái bánh bao còn sót lại mang về cho mẹ và em.
“Thôi nào Ny, đừng khóc nữa. Em thấy đó, hôm qua mẹ đã khóc cả ngày rồi, bây giờ mẹ mệt lắm. Anh xin em với mẹ đừng khóc nữa. Lo ăn trước đi đã. Ba chết rồi không sống lại được, em muốn mẹ khóc hoài hay sao? Mà em đi đường núi suốt đêm cũng mệt rồi, mau đi ăn cơm đi!”
Tôi cố gắng thuyết phục em gái tôi bằng sự uy nghiêm của người anh. Nhưng mắt tôi cứ nhìn về phía mẹ với vẻ mặt lo lắng. Em tôi nhìn mẹ tôi, dần dần ngừng khóc và nức nở nhận lấy đồ ăn tôi mang đến. Mẹ hiểu ý nghĩa lời nói của tôi. Món cháo gà hầm của tôi chủ yếu là dành cho cơ thể của mẹ tôi. Mẹ ngước lên nhìn tôi và thấy tôi đang nhìn bà đầy lo lắng. Thấy vậy mẹ tôi cảm thấy xấu hổ lại vội vàng cúi đầu xuống.
Chẳng mấy chốc, em gái tôi ăn xong và đợi mẹ ăn cháo gà và bánh bao, còn tôi thì bận rộn dọn chén dĩa. Một lát sau, vợ chồng anh Sơn cũng đến. Chúng tôi cùng nhau có mặt ở đây và cuối cùng cũng đến lúc đưa tiễn ba tôi.
Đoàn đưa tang rời khỏi khoảnh sân nhỏ trước nhà, chậm rãi bước đi trên con đường núi trải dài. Phía trước là quan tài bằng gỗ cây dương chứa đựng thi hài của ba tôi, theo sau là những người thân đang than khóc. Đám đông dân làng đứng xem từ xa cụm thành một khối bên cạnh cái hố, như thể đang ăn mừng vì cuối cùng ông già tàn tật tội nghiệp đã hết bệnh để sang thế giới bên kia.
Tôi dìu mẹ, cả hai mẹ con tôi cúi xuống như để cho mọi người thấy cơ thể chúng tôi không còn đứng thẳng vì đau buồn. Mắt mẹ tôi không hề có giọt nước mắt mà chỉ ảm đạm một cách tượng trưng. Chân mẹ đang bị đẩy ra xa hơn bình thường và vẫn còn chùn bước trước sự hỗ trợ của tôi. Tôi cúi đầu xuống thấp hơn, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của mẹ, vuốt ve nhẹ nhàng và thì thầm với tình yêu vô bờ bến:
“Mẹ ơi, lưng mẹ có đau không? Có sao không mẹ?”
Mẹ thấy tôi trong hoàn cảnh như vầy mà lại nói với bà những lời đáng xấu hổ như vậy, khuôn mặt đang tái nhợt của mẹ bỗng đỏ bừng vì xấu hổ. Với vẻ mặt bối rối, đầu mẹ vội cúi xuống, nói với tôi bằng giọng khàn khàn:
“Lúc mẹ đang ngồi thì không thấy đau chút nào, nhưng vừa bước lên thì đít mẹ có hơi đau. Mà không sao đâu con, mẹ ổn, đừng nói nữa.”
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng mẹ tôi vẫn ổn, và cũng khẽ khóc than cùng với tiếng kêu khóc của mẹ!
Con ngựa giấy, con bò giấy và bộ quần áo thường ngày của ba tôi đã bị lửa thiêu rụi. Tro bụi bị gió thu cuốn bay lơ lửng trên mộ đất. Cuối cùng, ba tôi đã được chôn dưới đất! Ba đã để lại cho tôi người vợ tốt nhất, và ông ngủ say trong đống hoàng thổ này.
Anh trai và chị dâu của tôi đã về nhà tận hưởng những ngày tháng ngọt ngào. Vài ngày sau, em gái tôi cũng trở về nhà mình ở ngoài núi. Nhà chồng của em tôi là cả cuộc đời của cô ấy. Cuối cùng, khoảnh sân nhỏ ngôi nhà tôi đã trở lại sự yên tĩnh như xưa. Chỉ sau đó thì có thể thấy rằng khoảnh sân đổ nát này vừa trải qua một đám tang ồn ào.
Sau mấy ngày bận rộn với tang lễ và hai lần giao hợp điên cuồng, cả hai mẹ con tôi đều cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Vì vậy dục vọng tạm thời bị đè nén. Mẹ tôi giết một con gà mái già khác để ăn tối. Bà già nông thôn giản dị này thường quý mấy con gà đẻ trứng còn hơn vàng. Nhưng vào lúc này, vì phải chăm sóc bào thai trong bụng mình và người đàn ông bị mất sức của mình nên mẹ tôi đành phải giết thịt chúng. Vả lại bà cũng biết rằng chúng tôi sẽ sớm rời khỏi ngôi nhà đổ nát này, nên không cần phải tiếc thương mấy con gà.
Mẹ tôi như cô dâu lần đầu gần gũi bên chồng. Bà bẽn lẽn ngồi vào lòng tôi, rúc vào vòng tay rộng rãi ấm áp của tôi, dịu dàng phục vụ tôi sau bữa tối. Ăn tối xong, mẹ tôi đóng cửa thật chặt, chạy đến bếp lửa và đun sôi một nồi nước nóng to.
Nước nóng trong nồi lớn bốc khói nghi ngút, quần áo trên người chúng tôi nhẹ nhàng bay lên. Cơ thể trần truồng của mẹ tôi trắng như tuyết. Sau đó bà tắm rửa cho tôi, gội sạch vết bẩn trên tóc tôi, khiến mái tóc mềm mại và dịu dàng. Giữ cái khăn ướt trong tay, mẹ tôi cẩn thận lau từng ngóc ngách trên cơ thể tôi.
Cuối cùng, mẹ tôi cúi xuống hôn lên cặc tôi bằng cái miệng đỏ mọng và mềm mại của mình. Sau đó mẹ đứng thẳng lên và nhìn tôi với nụ cười trên khuôn mặt của bà. Ồ, mẹ tôi đang đợi con trai của mình, người đàn ông mà bà yêu thương, để lau cơ thể cho mẹ.
Tôi lấy cái thau rửa đặt lên ghế và đổ nước nóng vào. Mẹ tôi xõa mái tóc đang búi ra rồi cúi đầu xuống một cách ngoan ngoãn. Mẹ ngâm đầu tóc dài vào thau nước. Tóc mẹ tôi đã bạc hơn trước nhưng vẫn toát lên sự sang trọng và vẻ đẹp từ mái tóc dài của mẹ. Tôi rửa sạch vết bẩn trên tóc mẹ bằng xà bông rồi lấy khăn khô lau nước trên tóc.
Tôi giơ mái tóc dài của mẹ tôi lên và áp vào mặt mình. Mùi tóc xà bông xộc vào mũi tôi. Tôi hít vào một hơi thật sâu rồi buông tay ra để tóc mẹ trượt xuống. Thấy tôi say mê mái tóc của mẹ, mẹ vỗ nhẹ vào người tôi. Tôi định thần lại, làm bộ mặt xấu hổ với mẹ và bắt đầu lấy khăn lau người mẹ.
Cơ thể thanh tú của mẹ tôi hơi mập lên vì mang bầu cho tôi. Nhờ vẻ đẹp tự nhiên và thường xuyên diện trang phục bằng vải dài nên làn da của mẹ đã thoát khỏi ánh nắng mà vẫn mịn màng, dịu dàng như một cô gái ở độ tuổi đôi mươi. Trên làn da trắng như tuyết của thân hình mẹ tôi dường như không có một tì vết nào.
Cặp vú của mẹ tôi đã từng nuôi bốn đứa con, trước đây treo lủng lẳng trên ngực như hai túi nước teo tóp, còn bây giờ chúng trở nên trắng trẻo, mềm mại và đẫy đà vì đang mang thai. Làn da có sáng hơn, hơi lộ ra một chút màu da thịt.
Tôi lấy khăn choàng quanh ngực mẹ. Mẹ tôi nở một nụ cười khúc khích, đưa tay lên vai tôi đẩy nhẹ:
“Đồ quỷ, đừng gây rối nữa. Mẹ ngứa ngáy quá, hihi, lau nhanh đi chứ nước sắp nguội rồi.”
Tôi nhẹ nhàng hôn lên núm vú cứng cáp của mẹ rồi tiếp tục lau khô người mẹ.
Cái bụng chửa của mẹ tôi phình ra, nhô cao và to tròn như một quả đồi. Da bụng mẹ vẫn trắng nhưng không còn mượt mà. Cái bụng đã sinh bốn đứa con vẫn còn rất nhiều vết rạn. Bây giờ thai nhi của hai mẹ con tôi đã kéo dài những dấu vết còn sót lại này, và có những khoảng trống nhỏ màu đỏ tím từ trên xuống dưới. Nó tạo cảm giác da bụng của mẹ tôi bị trầy xước thành từng lớp, nhưng nó thể hiện sự vĩ đại của tình mẫu tử và sức sống của cuộc sống mà vẫn gợi cảm và quyến rũ!
Lông lồn của mẹ tôi không còn đen nữa. Lông mu của người phụ nữ lớn tuổi như mẹ đã phủ một lớp màu xám, nhưng vẫn rậm rạp và dày dặn, toát lên vẻ bí ẩn quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành. Dưới lớp lông mu gợi cảm là mu lồn mập mạp của mẹ. Thời gian đã làm cho hai mép lồn ngoài và trong của mẹ tôi xuất hiện một lớp bóng màu tím đen huyền bí. Lúc này, chúng hơi mở ra, bên trong có màu đỏ tươi và lỗ lồn mỏng manh đã được tôi luồn lách để lau sạch từng cái một.
Trên lỗ đít đen sâu, thịt hậu môn giờ đây đã nở to ra do bị tôi đụ hồi hôm. Khi tôi lau đến nó, mẹ tôi khẽ rên:
“Ôi Lâm ơi, đừng lau chỗ đó nhiều, mẹ nhột lắm. Thôi làm nhanh đi, mẹ mệt rồi.”
Tôi nhẹ nhàng đẩy mẹ ngồi lên ghế, lấy khăn lau qua cặp đùi trắng nõn và đầy đặn của mẹ rồi trượt xuống bắp chân phẳng phiu mịn màng của mẹ. Nó trắng trẻo mịn màng mà không hề có vết mỡ thừa. Đôi chân mẹ tôi thon dài và mềm mại làm sao!
Tôi nhẹ nhàng bế hai chân của mẹ lên. Ôi, đôi bàn chân bé nhỏ của mẹ tôi trắng trẻo lạ thường. Những ngón chân của mẹ tôi thon và thẳng, lòng bàn chân không có vết chai như những bà già thôn quê khác. Chúng thẳng lạ thường, mu bàn chân phồng lên, trong như pha lê bạch ngọc. Tôi có thể nhìn thấy những đường gân xanh lờ mờ nằm dưới da chân mẹ. Đôi chân của mẹ tôi quả thực là hiếm có trên đời!
Mẹ tôi cười khúc khích, đôi chân nhỏ bé của mẹ thoát ra khỏi lòng bàn tay tôi. Mẹ tôi cúi xuống lấy đôi giày vải dưới đất để mang vào. Đôi chân gợi cảm của mẹ tôi lập tức biến mất trong đôi giày, chỉ để lộ mu bàn chân trắng nõn.
Đối mặt với cơ thể trắng trẻo nõn nà và gợi dục của mẹ tôi, lẽ ra trước đây tôi phải cháy bỏng ham muốn, nhưng vì mệt mỏi mấy ngày liền nên giờ đây tôi không thể hưng phấn được. Tôi thở dài bất lực khi nhìn vào con cặc yếu đuối dưới háng mình!
Mẹ đưa tay sờ vào con cặc mềm của tôi rồi bước đi, mỉm cười dịu dàng với tôi:
“Được rồi ranh con, hôm nay con mệt rồi đó. Ngoan ngoãn ngủ đi nha!”
Nói xong, mẹ tôi cười và ngân nga một giai điệu vui tươi của miền núi, rồi khỏa thân đi vào phòng chính lấy váy và đồ lót mà chúng tôi đã không vội giặt sau cơn điên cuồng hôm trước. Sau đó mẹ bỏ chúng vào cái thau sắt lớn cùng với quần áo của chúng tôi vừa rồi.
Mẹ tôi ngồi trên cái ghế đẩu nhỏ, cơ thể trần truồng với làn da trắng nõn nà, mái tóc dài bồng bềnh nhẹ nhàng rải trên tấm lưng mịn màng. Bà vừa ngân nga vừa cười, cúi xuống giặt quần áo của chúng tôi thật gọn gàng. Tôi ở bên cạnh giúp mẹ gánh nước, đổ nước, phơi quần áo. Hạnh phúc với hình ảnh hai vợ chồng hạnh phúc, tôi hát theo mẹ!
Sau khi phơi khô chiếc quần lót cuối cùng của mẹ, tôi đổ nồi nước cuối cùng dưới gốc cây táo tàu lớn ngoài sân. Sau đó tôi bước đến chỗ mẹ tôi với một nụ cười nhếch mép như muốn ôm mẹ. Bà nhìn tôi với khuôn mặt đỏ bừng, cơ thể hơi vặn vẹo. Mẹ vỗ nhẹ vào cánh tay tôi và cùng cười với tôi.
Tôi ôm chầm lấy mẹ. Mẹ tôi kêu lên một tiếng rồi nhẹ nhàng ngã vào vòng tay tôi. Tôi ẵm mẹ lên, mẹ duỗi người ra và vòng tay quanh cổ tôi. Tựa đầu vào ngực tôi, mẹ nhìn tôi thật dịu dàng tình tứ với đôi mắt chớp chớp.
Tôi cười sảng khoái, ngân nga bài hát tượng trưng cho chiến thắng rồi bế mẹ tôi vào phòng chính. Cuối cùng, hai mẹ con tôi nằm xuống cái giường nơi ba mẹ tôi từng ngủ mà không chút đắn đo. Tôi lấy cái mền đắp lên thân thể trần truồng của chúng tôi.
Mẹ tôi tựa đầu trong vòng tay tôi. Hai bàn tay mềm mại của mẹ ấn nhẹ vào ngực tôi. Một cái chân thon dài của mẹ len vào giữa hai chân tôi, cọ quẹt vào cặc tôi. Sau đó mẹ tôi dần dần thở đều rồi chìm vào giấc ngủ, trên mặt bà hiện lên một nụ cười hạnh phúc và thỏa mãn! — Hết —
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tiếng gọi từ miền núi |
Tác giả | kiehry |
Phân loại | Chuyện XXX, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện dịch, Truyện liếm lồn, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 24-02-2024 10:15:26 |