truyensex.asia > Chuyện XXX > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3

Phần 62

– Cái gì là đội cứu chữa?

Hai nàng nghe qua thấy có chút kỳ quái nên hỏi.

– Um…

Tống Thanh Thư lúc này đầy đầu những mảnh mông thịt bày ra trước mắt liền khôi phục như cũ.

– Chuyện này về sẽ giải thích đi, Chỉ Nhược, còn những môn phái khác thì sao?

– Hồng Hoa Hội và Nhật Nguyệt Thần Giáo thì rõ ràng không hỗ trợ chúng ta nên không cần đến hỏi, chí có phái Tung Sơn, Thiếu Lâm Tự những danh môn chính phái này, ngoài miệng thì luôn nói lời hay ý đẹp, bất quá nhưng khi đáp ứng thì chỉ là lưng chừng, đáng giận nhất là chính là Toàn Chân giáo, thường ngày trong trong chốn giang hồ đều lấy danh nghĩa chống lại ngoại tộc xâm lăng, kết quả khi ta tiếp xúc bọn họ, bọn họ chỉ trả lời qua loa cho có, phỏng chừng cũng sẽ không chân chính xuất lực.

Chu Chỉ Nhược tức giận nói, bộ ngực kịch liệt chập chùng nhấp nhô lên.

– Chỉ Nhược, chúng ta cùng những môn phái này chỉ là có mối quan hệ giao tiếp bình thường mà thôi, cũng đâu cần phải tức giận như vậy chứ.

Tống Thanh Thư thấy Chu Chỉ Nhược tỏ vẻ như vậy thì đau lòng cầm tay nàng an ủi.

– Thật ra thì cũng còn chuyện tốt.

Chu Chỉ Nhược lặng lẽ liếc mắt nhìn Chu Cửu bên cạnh, đỏ mặt giật tay trở về.

– Dù sao cũng còn có Cái Bang, tuy rằng Cái Bang Giang Nam chúng ta tranh thủ không được, nhưng Cái Bang Tương Dương bên kia chúng ta vẫn là có thể tranh thủ được…

– Sao chứ?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên, Cái Bang Tương Dương… hiện nay chỉ có Hoàng Dung cùng với vài người đi theo nàng…

Hiển nhiên là đoán được nghi ngờ trong lòng hắn, Chu Chỉ Nhược liền nói:

– Cái Bang Tương Dương nhân số tuy ít, nhưng Hoàng Dung lại có uy vọng cao a, nếu như nàng đồng ý giúp đỡ, Cái Bang Giang Nam nói không chắc cũng có thể tạm thời vứt bỏ ân oán cá nhân, cùng chống lại ngoại tộc bên ngoài, huống chi Hoàng Dung cũng là nữ Gia Cát giỏi bày mưu nghĩ kế, một mình nàng cũng có thể sánh bằng mấy ngàn đại quân.

– Nhưng cũng chưa chắc gì Hoàng phu nhân sẽ giúp chúng ta…

Tống Thanh Thư chột dạ nói.

– Nàng dám không giúp sao?

Chu Chỉ Nhược mắt hạnh trợn tròn, hừ một tiếng.

– Nàng cũng phải nhìn lại một chút, lúc trong hang động là ai đã đem nàng cứu ra bên ngoài chứ? Nếu như nàng vong ân phụ nghĩa, thì đừng trách ta đem cái chuyện nàng y phục xốc xếch lõa lồ, dáng vẻ sung sướng khoái lạc tiết lộ ra cho mọi người biết…

Chu Cửu nghĩ đến cảnh tượng lúc ấy, mỉm cười:

– Tỷ tỷ yên tâm đi, chỉ cần Tống đại ca mềm giọng muốn nhờ, thì Hoàng phu nhân nhất định sẽ giúp mà thôi…

Thấy hai nàng đứng cùng một chiến tuyến, Tống Thanh Thư sáng suốt ngậm miệng lại, tùy ý để cho hai nàng tung hoành tung hứng.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: https://truyensex.asia

Thời gian trôi qua rất nhanh, Hoàng Dung đã tuyên cuộc đấu cuối cùng tuyển chọn Kim Xà Vương chính thức bắt đầu.

Nhìn trên võ đài đứng một nam một nữ, giữa trường quần hùng mỗi người đều có tâm tư khác nhau, các đầu lĩnh của Kim Xà doanh thì trong lòng càng mâu thuẫn, một mặt hy vọng A Thanh thắng, dựa theo tình tình nàng vô tư ngây thơ, thì khá dễ để mà khống chế để nàng làm bù nhìn, nhưng để đối phó với đại quân Mãn Thanh đang áp cảnh, thì bọn họ cần một người có bản lĩnh chân chính có thể dẫn dắt bọn thoát khỏi cái cửa ải nguy hiểm này, theo như vậy thì Tống Thanh Thư mới là sự lựa chọn tốt hơn…

Đứng ở trên lôi đài thì Tống Thanh Thư không có nghĩ nhiều như vậy, ý niệm đầu tiên của hắn chính là trong thời gian ngắn như vậy lại dựng lên kịp một cái lôi đài khác thật hoàn chỉnh bởi cái trước đã bị kiếm khí của A Thanh xẻ làm đôi rồi…

Ý nghĩ kế tiếp chính là liếc mắt nhìn qua Thanh đối diện A, hỏi:

– A Thanh cô nương, thương thế của cô nương đã khôi phục khỏi chưa?

– Hừ… làm gì mà khỏi nhanh như vậy, bất quá đối với công lực của ta thì ảnh hưởng không lớn, công tử đừng có khinh địch đấy nhé.

Nghe được A Thanh nói, người của Hồng Hoa Hội ai cũng sắc một mảnh tái nhợt, Viên Tử Y thì cũng lắc đầu che mặt mình lại “Nha đầu này, vừa rồi đã dặn đi dặn lại, đừng để cho đối thủ biết thể trạng chưa hoàn toàn bình phục của mình, giờ nói ra lại làm cho Tống Thanh Thư chú ý đến điểm này rồi…”

Tống Thanh Thư cũng một mặt nghiêm túc nhắc nhở:

– A Thanh cô nương cũng phải cẩn thận, bởi vì công lực của cô quá cao, tại hạ đành phải tung hết sức của mình không có cách nào lưu thủ.

– Biết rồi.

A Thanh không quan tâm đến lời hắn, vung vẩy trong tay cây thanh trúc.

– Tống công tử cũng là người có kiếm pháp cao nhất mà ta nhìn thấy được…

Liếc mắt nhìn thấy trong tay A Thanh cây thành trúc, Tống Thanh Thư thấy có chút kỳ lạ, thật không biết nàng tại sao lại có nhiều thanh trúc giống nhau như đúc vậy…

– Vũ khí của Tống công tử là gì đây?

Thấy Tống Thanh Thư thất thần, A Thanh có lòng tốt nhắc nhở.

Cảm nhận được thiện ý A Thanh, Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười, một thanh mộc kiếm liền xuất hiện ở trong tay hắn, khoảng thời gian này Tống Thanh Thư võ công tăng nhanh nên ít khi dùng qua vũ khí, bất quá đối mặt với A Thanh, hắn không dám có nửa phần bất cẩn.

Nhìn thấy trong tay hắn kiếm gỗ, A Thanh ánh mắt sáng lên, kiếm khí của nàng đạt đến tầng này, đương nhiên sẽ không lấy hình dáng binh khí để so sánh, huống chi bản thân nàng cũng đang dùng thanh trúc đây.

– Ha ha… xem ra lần này cây thanh trúc này sẽ không bị hao tổn như vừa rồi đối với thanh trọng kiếm kia.

Nghĩ đến lần luận võ vừa rồi, thanh trúc bổng không phải bị chém đứt đoạn mà chính là bị vỡ vụn nát tan, A Thanh trong lòng vẫn còn có chút oán niệm.

– A Thanh cô nương xuất chiêu trước đi.

Tống Thanh Thư bàn tay hơi động, đầu mũi kiếm gỗ chỉ xéo xuống phía mặt đất.

– Hả?

Dưới lôi đài có những tiếng thốt lên ngạc nhiên bốn phía, vì chiêu thức mở đầu của Tống Thanh Thư thực sự là giây khắc này khắp toàn thân từ trên xuống dưới sơ hở trăm bề, vì lẽ đó nên cùng dồn dập kinh ngạc thốt lên.

Giữa đám quần hùng chỉ có vẻn vẹn vài người không có phản ứng, mà là có một bộ suy tư dáng dấp.

– Hảo kiếm pháp…

A Thanh tự đáy lòng khen ra tiếng.

Nghe được lời A Thanh, đám giang hồ nhân sĩ nhất thời thấy quái lạ, kiếm pháp Tống Thanh Thư này sơ hở chồng chất chứ có dính dáng gì tới hảo kiếm pháp?

Quách Phù cũng có nghi hoặc như vậy, vội kéo ống tay áo Hoàng Dung:

– Mẫu thân… đây là phá kiếm pháp chứ có gì cao minh đâu?

– Nếu cảm thấy đây phá kiếm pháp, vậy ngươi cảm thấy có bao nhiêu phương pháp có thể phá giải được?

Hoàng Dung cũng không trả lời, trái lại hỏi ngược lại.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: https://truyensex.asia

– Một chiêu này sơ hở trăm chỗ, con tùy tiện thì cũng có thể nghĩ ra mười mấy loại phương pháp phá giải.

Quách Phù khá là tự tin nói.

Hoàng Dung không tỏ rõ ý kiến, tiếp tục hỏi:

– Vậy ngươi cảm thấy A Thanh cô nương có bao nhiêu loại phương pháp phá giải?

Trước đó A Thanh xuất chiêu đã khiến cho Quách Phù kinh động như gặp thiên nhân, nàng liền đáp:

– A Thanh cô nương phương pháp phá giải ít nhất cũng cũng có cả trăm cách.

Hoàng Dung thở dài:

– Phù nhi, con cảnh giới chưa đủ, không thể hiểu được cái đạo lý gọi toàn thân đều là kẽ hở thật ra nó mang ý nghĩa toàn thân đều kín kẽ không có chút sơ hở nào…

Hoàng Dung vốn là có tư chất luyện võ thuộc vạn người trong một, nhãn lực càng là cao minh, dù sao từ nhỏ đến lớn, bên cạnh nàng tất cả đều là cao thủ hàng đầu thiên hạ, bản thân nàng cũng có sở học là Đả Cẩu Bổng Pháp và Cửu Âm Chân Kinh, bởi vậy một chiêu trấn thủ tinh diệu này của Tống Thanh Thư này, nàng đúng là chỉ có thể nhìn ra một, hai phần mà thôi.

Lúc lâm địch nếu toàn thân đối phương đều là kẽ hở, ngươi tấn công sẽ có quá nhiều phương pháp để giải quyết nên sẽ do dự lựa chọn, mà cao thủ tranh chấp, chỉ cần một chút chần chừ là có thể phân ra thắng bại rồi.

Vì lẽ đó A Thanh thân hình mấy lần muốn động, nhưng chung quy vẫn chưa có ra tay, đương nhiên đây chỉ là Hoàng Dung chính tự mình lý giải, dù sao thì tu vi của nàng cũng có hạn, nếu so với tình huống thực tế vẫn còn chênh lệch không ít.

Theo trong mắt A Thanh, thanh mộc kiếm Tống Thanh Thư tựa như tiện tay hờ hững chỉ xuống đất, nhìn qua thì thật là không hợp với thiên đạo, nhưng lại ẩn giấu sát cơ, hậu chiêu có thể từ thế này xuất ra liên tục, không có một kẽ hở nào cả.

Có điều A Thanh tuy rằng nghi ngờ, nhưng vẫn vung lên cây thanh trúc hướng về trên người Tống Thanh Thư đâm tới.

Tống Thanh Thư kiếm gỗ liền đâm xiên lên vai trái A Thanh, thủ bên trong mang công, công bên trong có thủ, chính là một chiêu kiếm pháp bao gồm cả công lẫn thủ ác liệt.

Hoàng Dung vừa nhìn thấy, không nhịn được khẽ hô:

– Đúng là hảo kiếm pháp!

– Thật giống là rất tinh diệu…

Quách Phù tuy rằng võ công không cao, nhưng vẫn nhìn ra được một chiêu này biến hóa như thế nào.

– Kiếm pháp của hai người này, có thể vững vàng nằm trong ba vị trí đầu của thiên hạ giang hồ hiện nay, Phù nhi, Đại Vũ, Tiểu Vũ, các ngươi cố gắng quan sát, về sau sẽ có được ích lợi vô cùng.

– Vâng, sư nương…

Thấy Hoàng Dung nói trịnh trọng, Quách Phù cũng không dám tranh luận, còn Đại Vũ, Tiểu Vũ thì đương nhiên không dám cãi lại ý tứ của Hoàng Dung, tập trung tinh thần mà xem.

A Thanh vòng eo uốn một cái, cây thanh trúc hơi giương lên cao, liền khiến chiêu kiếm Tống Thanh Thư có cả công lẫn thủ thất bại, trái lại từ một góc độ khác hướng về Tống Thanh Thư đâm tới.

– A Thanh kiếm pháp quả thực cực cao, có thể nhẹ nhàng phá giải chiêu kiếm vừa rồi của Tống đại ca.

Chu Cửu nhìn ra, đôi mi thanh tú cau lại, trong lòng lo lắng cho Tống Thanh Thư.

– Yên tâm, Thanh Thư nếu nói mình có thể thắng, thì hắn liền nhất định có thể chắc chắc thắng.

Chu Chỉ Nhược trong ánh mắt phóng ra một tia dị sắc.

Vấn đề liên quan với Tống Thanh Thư làm sao đánh thắng A Thanh, mấy nàng nữ đã trao đổi với nhau nhiều lần rồi, có điều kết luận cuối cùng ai cũng đều cho là Tống Thanh Thư phần thắng không lớn. Nhưng Tống Thanh Thư mỗi lần nói đến thì lúc nào cũng bảo hắn sẽ có thể thắng được, nên càng làm cho các nàng thêm hiếu kỳ, nhưng mỗi lần hỏi Tống Thanh Thư biện pháp là dùng cách nào thì hắn đều cười không nói, chết sống gì cũng không chịu tiết lộ.

Nhìn thấy chiêu kiếm này của A Thanh, Tống Thanh Thư cũng thầm khen, không đợi chiêu thức của nàng biến ảo, kiếm gỗ trong tay quay lại, lại hướng về phía vai phải A Thanh, vẫn là sử dụng chiêu trong mang công, công bên trong có thủ.

– Ồ?

A Thanh kinh ngạc, nàng nhìn thấy thế kiếm của hắn không có nửa phần kẽ hở, nếu mình tiếp tục đâm tới, cánh tay có thể bị đứt đoạn, liền cầm trong tay cây thanh trúc xoay ngang, thuận thế hướng về phía sau hậu vệ Tống Thanh Thư đâm tới, một chiêu biến ảo này làm cho mọi người bên dưới đều phải há hốc mồm kinh ngạc…

Tống Thanh Thư nói:

– Chiêu này cực diệu.

Lúc này thanh mộc kiếm lướt qua phải rút về.

Hai người ngươi một chiêu kiếm đến, ta một chiêu kiếm đi, chỉ một thoáng đã xuất ra hơn hai mươi chiêu, kiếm gỗ cùng thanh trúc từ lúc bắt đầu cho đến giờ cũng chưa từng có chạm vào, càng làm cho giang hồ quần hào khiếp sợ là hai người bọn họ mỗi một lần biến chiêu, rất là thoải mái nhẹ nhàng, chiêu thức đối cùng chiêu thức cứ liên tiếp tự nhiên mà thành, rõ ràng đã tung ra hơn hai mươi kiếm chiêu theo phong cách khác biệt, nhưng toàn bộ quá trình giao thủ hai người bọn họ tựa như mới chỉ điểm qua một chiêu kiếm mà thôi, song phương làm như tự hiểu ngầm với nhau, chỉ dùng chiêu thức, chưa xuất ra nội lực ra so đấu.

Dưới lôi đài giang hồ quần hào trừng lớn mắt, những chiêu sau này phần lớn người đã hoa cả mắt, hoàn toàn không có cách nào lĩnh ngộ, Hoàng Dung còn khá một chút, chỉ có điều đến khi nhìn thấy hơn ba mươi chiêu qua đi, cũng dần dần có chút lực bất tòng tâm, mỗi một chiêu nhìn qua, thì phải vất vả suy nghĩ vị trí tinh yếu trong đó, nghĩ đến một lúc, mới lĩnh hội được, nhưng lúc đó thì hai người đã phát ra hơn mười chiêu khác rồi, hơn mười chiêu về sau đến cùng xuất ra làm sao, thì nàng hoàn toàn tựa như không thấy.

Trương Tùng Khê cùng Ân Lê Đình liếc mắt nhìn nhau kinh hãi, mới không gặp chẳng bao lâu, Thanh Thư tiểu tử này, kiếm thuật đã là tinh tuyệt như vậy, hơn nữa cô nương kia một thân kiếm thuật, thực sự là như tiên kiếm giáng thế, nếu có Trương Tam Phong đích thân tới đây, chỉ dựa vào kiếm pháp mà nói, cũng chưa chắc có thể thắng được hai người bọn họ đang đấu trên lôi đài.

Lệnh Hồ Xung miệng cũng há thật to, hắn biết trận cuối cùng là Tống Thanh Thư cùng A Thanh so kiếm, là truyền nhân của Độc Cô Cửu Kiếm, bất luận như thế nào hắn cũng không thể bỏ qua trận đại chiến kinh thế này, do đó không để ý đến lời Nhậm Doanh Doanh khuyên can, cố nén thương thế trong người đi tới quan chiến.

– A Thanh cô nương kiếm pháp tựa như luyện từ tiên nhân, Tống huynh kiếm pháp lại tựa hồ dẫn theo ma tính, một kiếm tiên, một kiếm ma, thực sự là làm cho người khâm phục… khâm phục.

Chỉ riêng lấy kiếm pháp mà nói, dưới lôi đài quần hùng sợ rằng không ai so bằng được với Lệnh Hồ Xung, cũng bởi vì có trình độ kiếm pháp tinh thâm, hắn càng có thể cảm nhận được hai người kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân. Vừa mới bắt đầu hắn vẫn còn có lòng hiếu thắng, cảm thấy chỉ riêng lấy kiếm pháp mà nói, thì mình cũng không ở bên dưới hai người, chỉ có điều càng về sau khi thấy chiêu thức biến hóa đến, trên người hắn mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng.

Độc Cô Cửu Kiếm tuy rằng được xưng tụng là phá hết kiếm pháp đối phương, nhưng nhất định là đối phương phải có xuất chiêu! Trên lôi đài hai người, từng chiêu từng thức cứ như linh dương móc sừng gầm gừ chứ không húc thẳng vào nhau, Lệnh Hồ Xung đến lúc sau mới tỉnh ngộ, hai người bọn họ rõ ràng đã đạt đến đến cảnh giới vô chiêu…

Lệnh Hồ Xung còn nhớ lúc trước khi Phong thái sư thúc truyền cho mình Độc Cô Cửu Kiếm, thì hắn có hỏi một vấn đề, nếu như hai cao thủ dùng vô chiêu đối địch, thì chiêu thức kia nên làm sao phá được? Lúc đó Phong thái sư thúc rõ ràng cũng sững sờ, hiển nhiên là Phong thái sư thúc cũng không nghĩ tới cái vấn đề này.

Bây giờ Lệnh Hồ Xung cuối cùng cũng đã nhìn thấy hai cao thủ luận võ bằng kiếm pháp vô chiêu, đáng tiếc tuy rằng hai người dùng nhiều phương pháp đối chiêu, nhưng Lệnh Hồ Xung nhìn vào như rơi vào trong sương mù, đến cuối cùng Lệnh Hồ Xung mới cười khổ: “Xem ra chỉ khi nào luyện đến cảnh giới vô chiêu, thì mới có thể nhìn thấy rõ một cách chân chính cách hóa giải vô chiêu của hai người bọn họ…”

Nhậm Doanh Doanh ở bên cạnh hắn thần sắc cũng phức tạp, một kiếm thuật nam nhân thông thần như vậy, lẽ ra phải là hạng người có một tâm tính quân tử mới đúng, tại sao luôn mấy lần hắn đối với mình lại có động tác khinh bạc như vậy chứ…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 24-01-2024 03:26:03
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Câu điện trộm (Update phần 30)
Bố dượng chồng (Update phần 45)
Chị Thủy và em chồng (Update phần 64)
Mẹ của người tình (Update phần 17)
Bạn tình (Update phần 30)
Địt vợ thằng bạn (Update phần 30)
Đụ chị đồng nghiệp (Update phần 33)