Hành trình chịch dạo
Chu Hằng không để ý tới suy nghĩ của Lâm Phức Hương, hắn chìm đắm trong ảo diệu của Lăng Thiên thức thứ hai, thời gian thoáng cái trôi nhanh đến nửa đêm, đoạn kiếm màu đen trong đan điền chấn động, phóng thích ra thật nhiều năng lượng.
Hắn lập tức bó gối ngồi xuống, dùng Nguyệt Ảnh Tâm Quyết hấp thu thứ tốt này, khoảng 20 phút sau, hắn mở mắt ra.
Chiếu theo tốc độ thế này, đến cuối năm hắn có thể đạt tới Luyện Thể tầng sáu đỉnh phong, tuy nhiên có thể tiến thêm một bước hay không, một hơi đột phá Luyện Cốt Cảnh, vậy thì khó mà nói. Dù sao tu vi càng cao, cần tích lũy chân nguyên lực càng nhiều.
Chu Hằng để những chuyện này ra sau đầu, hắn quay sang nhìn Lâm Phức Hương, nàng đã ngu say sưa, đáng lẽ một người tu luyện không thể nào ngủ như vậy tại nơi hoang dã được, nhưng nàng không biết rằng, Chu Hằng trước đó đã lén ngắn một cánh Thiên Mê Hoa.
Hắn vô tình biết được loại hoa này mà thôi, nghe nói loại hoa này cực kỳ hiếm có, trăm năm chưa chắc gặp một cây, có công dụng khiến võ giả ngủ mê mệt không biết gì cả, cho dù là cảnh giới Luyện Huyết cũng không ngoại lệ. Mà giải dược thì cực đơn giản, chỉ cần ngậm nước trong miệng lúc đốt lên là có thể miễn nhiễm.
Vốn dĩ chiêu này muốn hạ thủ với võ giả có kinh nghiệm cực khó, nhưng Lâm Phức Hương vừa nhìn đã biết là thái kê, Chu Hằng không tốn mấy công sức đã đắc thủ!
Chu Hằng cười cười, trên mặt thoáng hiện lên vẻ dâm đãng, hắn tiến đến gần Lâm Phức Hương, đưa tay vạch váy nàng sang hai bên, ngay bên dưới làn váy là cặp chân thon dài trắng bóc trần trụi.
Lúc trước Chu Hằng đã lấy hết nội y của nàng ra dùng, mà ngày hôm nay, trong lúc tìm kiếm Lâm Phức Hương lại vô tình làm rách mất quần trong, vì vậy dưới váy nàng lúc này hoàn toàn trần trụi!
Mượn nhờ ánh lửa lấp lóe, Chu Hằng chui đầu vào dưới váy Lâm Phức Hương, sau đó chùm hai vạt váy lại, hai tay thỏa sức xoa nắn cặp đùi săn chắc mượt mà, đầu thì không ngừng lại chút nào, lần theo mùi hương lồn quen thuộc.
Chẳng mấy chốc Chu Hằng đã tìm được cái lồn múp nước của Lâm Phức Hương, hắn cười thầm, đầu tiến lên muốn ngậm lấy! Nhưng đột nhiên, Chu Hằng cảm thấy có gì đấy không đúng!
Lưỡi hắn bị thứ gì đó chặn đứng. Chu Hằng nhăn mày, hắn chui ra khỏi váy Lâm Phức Hương, hai bên váy nàng tách hẳn sang, lộ ra cảnh tượng bên trong.
Trong lồn nàng có một cành cây khô, cành cây chỉ vừa dài ra khỏi lồn nàng một đoạn, thân cành cây bị vải lụa quấn chặt, mà vải lụa kia chính là vải quần nàng!
Dâm thủy dù bị bị kín trong lỗ âm đạo, nhưng vẫn khó ngăn được thấm ra ngoài, hai bên đùi nàng lúc này đã nhơ nhớp nước lồn!
– Không ngờ cô nàng này lại dâm đãng như vậy! Nếu không phải từ phản ứng cùng tính cách của nàng, ta thật sự không dám tin ta là người lấy đi lần đầu của nàng!
Chu Hằng thật sự không ngờ được Lâm Phức Hương dâm đãng như thế! Nàng cư nhiên dám thả rông cả ngày, trong lồn nhét cành cây chạy tung tăng trước mặt một nam nhân!
Chu Hằng thấy cảnh tượng kích thích như vậy, làm sao có thể chịu nổi!? Hắn trực tiếp bỏ qua công đoạn dạo đầu, chớp mắt đã móc con cặc kinh khủng nổi đầy gân guốc ra khỏi quần, quần dài tụt xuống chân, Chu Hằng trực tiếp quỳ xuống giữa háng Lâm Phức Hương, con cặc khủng bố gần 30cm chờ sẵn ngoài cửa lồn.
Hắn tiện tay rút cây gỗ ra khỏi lồn nàng, nhưng lúc này, Chu Hằng đột nhiên không biết phải đặt nó ở đâu.
Đang vắt óc suy nghĩ, đột nhiên một thứ lọt vào tầm mắt Chu Hằng, đó chính là lỗ đít nho nhỏ đang nheo lại của Lâm Phức Hương.
Một đạo ánh sáng vọt qua trong đầu hắn!
Đúng vậy! Có hẳn hai lỗ cơ mà! Lỗ trên không được thì dùng lỗ dưới!
Chu Hằng nghĩ đến liền làm, hắn dùng một tay banh đít Lâm Phức Hương ra, tay kia cầm cành cây quấn vải nhớp nháp bị ngâm trong lồn cả ngày đút thẳng vào!
– A… ư…
Lỗ nhị bị dị vật xâm nhập, Lâm Phức Hương vô thức kêu rên, mặc dù đang ngủ, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được đau đớn.
Chu Hằng chăm chú thu hết biểu cảm của nàng vào mắt, Lâm Phức Hương mới đầu còn nhăn nhó mặt mày đau đớn, nhưng dần dần, trên mặt nàng vậy mà hiện lên khoái cảm, dâm thủy trong lồn không bị ức chế tuôn ra, vẻ mặt nàng hiện tại cực kỳ biến thái!
Chu Hằng thấy vậy, chỉ cảm thấy máu huyết dâng trào, trong người giống như bị đốt một ngọn lửa, hắn mặc kệ cái gì mà nhẹ nhàng chậm rãi, con cặc đã bành trướng lên đến 30cm mang theo tất cả dục vọng tọng thẳng vào lồn Lâm Phức Hương!
Một cảm giác bó xát co bót tấn công thân cặc hắn, xúc cảm sướng khoái kinh khủng đánh úp lên não Chu Hằng, hắn giống như dã thú, con cặc điên cuồng nhấp vào lồn Lâm Phức Hương, phát nào phát nấy lút cán đến tận tử cung!
Hai tay Chu Hằng vạch áo nàng sang bên, hắn bóp chặt hai trái đào tươi căng mọng ngoại cỡ, bàn tay giống như chạm đến thứ mềm mại nhất thế gian!
Chu Hằng chỉ thấy đầy đầu là lồn với vú, hắn ra sức nắc như cái máy vào lồn Lâm Phức Hương, âm thanh phành phạch liên tục vang lên trong hang động!
– Ư… ư… ư… ơ… a…
Lâm Phức Hương bị đánh thuốc mê siêu cấp, nàng chỉ có thể rên rỉ vô thức theo bản năng, nhưng khoái cảm sung sướng không thể làm giả, hông nàng cư nhiên tự động hẩy lên kết hợp với Chu Hằng, con cặc mỗi lần đẩy vào đều sẽ bị thành âm đạo uốn éo ép chặt!
Chu Hằng cảm giác có chút ăn không tiêu, không ngờ nàng lại bót như vậy, cặc hắn giống như bị một hắc động hút lấy, chỉ có vào mà ít có ra. Chu Hằng không cam tâm, hắn càng dùng sức hơn, con cặc bị kích thích đâm vào rút ra như điên!
Qua không biết bao lâu, Chu Hằng cảm giác bản thân đã đến giới hạn, hắn đứng người dậy, khiến cơ thể Lâm Phức Hương gập lại, cái lồn múp míp hồng hào bị chơi cho đỏ thẫm lộ ra rõ ràng.
Chu Hằng chỉnh vị trí đầu khấc ngay ngắn, hắn dậm mạnh xuống như đóng cọc, con cặc chui từ trên xuống, thọc thẳng vào tử cung.
– A… sướng quá, không ngờ ngoài võ đạo còn có việc sướng như vậy!
Chu Hằng cảm khái, trong lòng hắn, chấp nhất với võ đạo vẫn là lớn nhất, nhưng hiện tại hắn có chấp nhất thứ hai, đó là chịch gái!
Chu Hằng hai tay đê xuống vú Lâm Phức Hương, hông nhấp không ngừng từ trên xuống, chẳng biết qua bao lâu, hắn mới có chút mỏi mệt xuất tinh, tinh trùng như hồng thủy lấp đày tử cung Lâm Phức Hương, tràn cả ra ngoài.
Không phải Chu Hằng không muốn tiếp tục, mà thời gian không cho phép, ngày mau hắn còn phải đồng hành cùng nàng, nếu đêm nay bung hết sức, ngày mau Lâm Phức Hương biết được, sợ rằng hắn khó toàn mạng.
Chu Hằng lắc lắc đầu, hắn nghĩ ngợi một chút, trong đầu nảy ra chủ ý, hắn liền bế dọc Lâm Phức Hương lên, sau đó quay lưng dựa vào vách động, con cặc vẫn chưa một lần rời khỏi âm đạo.
Cứ như vậy, Chú Hằng ôm Lâm Phức Hương ngủ thiếp đi, con cặc to tớn trong lồn nàng thỉnh thoảng lại giật giật phun tinh dịch vào tử cung.
Hắn cảm khái trước khi chìm vào mộng:
– Thật sự là cực phẩm, đút một cành cây trong lồn cả ngày mà vẫn bót như vậy…
Chu Hằng ngủ sau, nhưng tỉnh dậy trước, trời vừa sáng liền bò dậy, hắn lưu luyến không thôi rời khỏi cái lồn đầu tiên của mình. Sau khi lau dọn một phen khiến hiện trường trở lạu như cũ, Chu Hằng đi săn một con thỏ hoang, trở về liền nhóm lửa đem nướng, nhanh chóng nướng thành màu vàng óng, mùi hương lan tỏa.
– Thơm quá!
Lâm Phức Hương đi qua, rất không khách khí muốn vươn tay cầm lấy, mặc dù khi ngủ dậy, nàng cảm thấy lỗ đít có chút đao rát, còn lồn thì hơi tê tê, nhưng cũng không cho là bản thân làm sao, bởi vì tối qua ngủ ngon lành như vậy, còn mơ bị địt tưng bừng, làm sao có gì được chứ?
Chỉ là nàng mới vươn tay ra, liền thấy Chu Hằng một tay vỗ xuống! Nàng vội rụt tay nhỏ trở về, tức giận trừng Chu Hằng:
– Ngươi muốn làm gì? – Đầu tiên, đây là đồ của ta, cô muốn ăn cũng được, trước tiên nói một tiếng cho xin! Thứ hai, cô là kẻ ngốc hả, đồ nóng như thế mà trực tiếp lấy tay cầm?
Ban đầu Chu Hằng còn nghiêm túc, nói đến nửa câu sau, trên mặt đã phủ đầy cười cợt.
Tâm tình buổi sáng tốt lành của Lâm Phức Hương lập tức bị phá hoại hết sạch!
Nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú rạng rỡ của Chu Hằng, chỉ cảm thấy tràn đầy muốn đánh, làm người ta nhìn mà nổi giận!
Nàng hừ một tiếng, nói:
– Ngươi nghĩ rằng ta không ăn đồ của ngươi thì sẽ đói chết hay sao?
Vù, nàng nhảy đi ra, bóng dáng uyển chuyển nhanh chóng biến mất trong rừng núi, có lẽ là không phục nên tự mình đi săn thú.
Chu Hằng cười, lấy ra thịt thỏ đã nướng vàng óng, bắt đầu cắn xé.
Lâm Phức Hương xem như võ giả Luyện Cốt Cảnh, muốn bắt chút thú rừng tự nhiên là không khó khăn gì, nàng nhanh chóng đắc ý nghênh ngang trở về, tay trái xách một con thỏ hoang, tay phải xách hai con chim trĩ, thu hoạch còn nhiều hơn Chu Hằng.
Mổ bụng bỏ ruột, dùng nước tuyết rửa sạch, nàng cũng xiên con mồi đặt lên giá đem nướng. Chỉ là vị đại tiểu thư này căn bản không có một chút thiên phú về mặt này, đặt lên liền mặc kệ, vậy là nhanh chóng truyền ra mùi cháy khét.
Một con, hai, ba con, toàn bộ bị nướng cháy đen, nhìn sao cũng không thấy ra đây là thịt.
Lâm Phức Hương nghẹn một cục, kiên trì lục lọi thịt ăn được trong đó, nhìn thứ trong tay đen thùi lùi không nhìn ra giống cái gì, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi co rút.
Chu Hằng không nhịn nổi, liền cười ra tiếng.
– Trơ mắt nhìn một đại mỹ nữ chịu khổ, ngươi còn có chút khí độ đàn ông hay không?
Lâm Phức Hương ngẩng đầu trừng Chu Hằng.
– Nếu như ta không có khí độ, nửa con thỏ này đã không dành lại cho cô!
Chu Hằng như làm ảo thuật lấy ra một cái nhánh cây từ sau lưng, bên trên còn xiên nửa con thỏ nướng chín, dầu mỡ vàng ươm, hoàn toàn không thể đi so sánh với thứ cháy khét trên tay Lâm Phức Hương.
– Yên tâm, ta dùng tay xé, bên trên không có nước miếng!
Hắn lại bỏ thêm một câu.
Không nhìn ra được, tiểu tử thúi này còn biết quan tâm người khác!
Hừ hừ, xem ra có khốn thế nào cũng không đánh lại được mị lực của bổn tiểu thư!
Lâm Phức Hương đắc ý thầm nghĩ, vừa nhận lấy thỏ nướng, chỉ là ánh mắt quét qua, trong lòng lại không nhịn được trào ra lửa giận – thỏ nướng này không còn 4 chân, thịt ngon nhất trên lưng cũng bị xé mất, chỉ còn thừa lại có cổ với mông!
Vậy cũng là nửa con?
Nàng quả thật muốn ném con thỏ nướng này lên mặt Chu Hằng, nhưng không chịu nổi cái bụng đang đói, đành đè lửa giận xuống, xé từng miếng từng miếng thịt thỏ, vừa ăn vừa trừng nhìn Chu Hằng, giống như đang nhai thịt của hắn.
– Trong lòng cô đang mắng ta?
Chu Hằng thuận miệng hỏi.
– Đúng vậy!
Lâm Phức Hương thoải mái thừa nhận, chỉ là Lâm đại tiểu thư chính là tiểu thư khuê các, mắng người thì thật không được học mấy câu, lăn qua lộn lại chỉ có mấy chữ linh tinh như là tiểu tử khốn kiếp, đáng ghét… cho nên cũng không lấy ra để xấu mặt!
Hiện tại để cho tiểu tử thúi này biết mình đang mắng hắn, tên khốn này khẳng định sẽ tự tạo ra rất nhiều từ thô tục, ngang với hắn đang tự mắng chính mình!
Ha ha, nàng đúng là thông minh!
Chu Hằng không biết phương thức suy tưởng ly kỳ của vị đại tiểu thư này, đợi Lâm Phức Hương ăn xong, hắn gật đầu nói:
– Lên đường thôi!
Hai người lại vòng vo trong núi rừng, đi không mục đích, mùa đông ban ngày ngắn, đêm xuống rất nhanh, hai người vẫn như cũ tìm một cái hang đá. Lâm Phức Hương không cam lòng bị Chu Hằng xem thường, chủ động gánh vác nhiệm vụ đi săn, còn Chu Hằng thì phụ trách nấu nướng.
Thấm thoát 10 ngày thoáng cái trôi qua, hai người vẫn không có thu hoạch, nhưng đã ngày càng gần đến cuối năm.
– Lâm cô nương, chúng ta nên ngừng lại thôi, nếu còn không quay về, sẽ không kịp lễ năm mới!
Chu Hằng cũng không muốn đi cùng vị đại tiểu thư này mãi đến quá tất niên.
Lâm Phức Hương đầy vẻ khó chịu, nhưng nếu có thể dễ dàng tìm được bảo vật như thế, vậy thì còn có gì mà quý giá? Đáng ghét là mấy ngày trước nàng còn gặp một con yêu thú, tuy rằng không quý lắm, nhưng cũng miễn cưỡng cầm được.
Nhưng 10 ngày qua đừng nói yêu thú, ngay cả mãnh thú lớn một chút cũng không gặp được!
Tiểu tử này là sao quả tạ hay sao?
Lúc nàng đi còn khoe khoang khoác lác, nhất định sẽ có thu hoạch, nếu trở về hai tay trống trơn, chẳng phải chẳng còn mặt mũi!
– Đi tới trước một giờ nữa!
Nàng không cam lòng nói.
– Chỉ một giờ? – Bổn tiểu thư cam đoan! – Được rồi!
Hai người tiếp tục đi tới, mấy ngày nay khí trời tốt, phần lớn chỗ có tuyết đọng đã hòa tan, nhưng còn những chỗ ánh mặt trời không rọi đến vẫn còn có tuyết đọng rất dày, không thấy có dấu hiệu gì là sẽ tan.
– Hả?
Đi được mười mấy phút, Chu Hằng chợt ngừng chân, đoạn kiếm màu đen yên lặng trong đan điền đột nhiên có phản ứng, đoạn kiếm chỉ xéo xuống mặt đất.
Trong lòng đất… có bảo vật khiến cho hắc kiếm phản ứng?
– Mã Hằng, chuyện gì vậy?
Lâm Phức Hương đi tới mấy bước, thấy Chu Hằng không theo, liền quay đầu lại.
Chu Hằng cũng không nói ra tên thật của mình, vị đại tiểu thư này rõ ràng có bối cảnh rất sâu, hắn không muốn tự chuốc lấy rắc rối ình.
– Không có gì, tâm huyết dâng trào!
Hắn thuận miệng nói.
Một đại nam nhân còn tâm huyết dâng trào? Lâm Phức Hương có cảm giác muốn nổi điên.
Nàng không để ý tới Chu Hằng, bước nhanh tới trước.
Chu Hằng lại có tính toán khác, hắn vừa đi vừa nội thị đan điền, quan sát hướng đoạn kiếm màu đen chỉ tới.
Xéo xuống, xéo xuống, thẳng dưới!
Thứ khiến cho đoạn kiếm màu đen có phản ứng nằm ngay dưới chân!
Chu Hằng quét qua xung quanh, không khỏi nhíu mày.
… Chỗ này là một mảnh núi đá liên miên, muốn đào ra cái hố ở chỗ này là không thể nào.
– Này, ngươi còn tính lười biếng đến bao giờ?
Lâm Phức Hương quay đầu gọi.
Chu Hằng cười, chỉ về phía hang đá cách đó trăm mét, nói:
– Qua hang đá bên kia xem thử! – A?
Lâm Phức Hương có vẻ không hiểu:
– Vì sao chứ?
Tự nhiên là bởi vì nơi này không thể đào bới, muốn đi vào hang đá xem thử, nói không chừng sẽ vươn dài đến chỗ này.
Chu Hằng chắc chắn sẽ không nói thẳng, tạo ra cái cớ:
– Phần lớn yêu thú ở trong hang, ta thấy hang đá kia rất lớn, nói không chừng sẽ có tồn tại yêu thú! – Vậy sao?
Mặc dù Lâm Phức Hương có chút quá đơn thuần, nhưng cũng không phả ngu ngốc, có chút khó hiểu nhìn Chu Hằng.
– Vậy thì đi xem thử!
Hai người đi đến cửa hang đá, chỉ thấy hang đá này lớn đến quá cỡ, cao chừng 20m, rộng hơn 30m, bên trong còn thổi ra từng trận gió lạnh, khiến người ta có cảm giác lông tóc dựng thẳng.
“Ngao…”
Tiếng gầm khẽ truyền ra như chuông lớn vang rền, không ngừng vang vọng trong hang đá, chấn cho lỗ tai Chu Hằng cùng Lâm Phức Hương có chút phát đau.
Hai người đồng thời chuyển sang trạng thái cảnh giác, chỉ thấy một cái bóng đen bước ra từ trong hang, dần dần lộ ra chân dung của nó. Đó là một con thú lớn dài chừng 5m, dạng như sư tử, lại có 6 chân, cái đầu lớn quá tỷ lệ thường.
– Lục Túc Cự Đầu Thú!
Lâm Phức Hương phát ra tiếng hô khẽ:
– Lục Túc Cự Đầu Thú thanh niên có thực lực Luyện Thể tầng chín, không thể coi thường!
Luyện Thể tầng chín, như vậy cộng thêm sức mạnh của bản thân yêu thú, có thể sánh với võ giả Luyện Huyết Cảnh.
Nếu như không có đoạn kiếm màu đen dao động, Chu Hằng cũng không có ý định trêu chọc tới một con yêu thú Luyện Thể tầng chín, dù sao hắn còn chưa vượt qua Luyện Cốt Cảnh, giữa hai bên tồn tại chênh lệch lực lượng khổng lồ.
Nhưng bây giờ hắn lại nhất định phải có!
Hắn vung kiếm ngang ngực, trong mắt tuôn trào chiến ý, cho hắn lòng tin mạnh mẽ đương nhiên là Lăng Thiên Cửu Thức.
– Ngao…
Lục Túc Cự Đầu Thú phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, con yêu thú này rất tức giận, có hai nhân loại to gan dám xông vào lãnh địa của nó! Mà mỗi một con yêu thú đều có ý thức lãnh địa rất mạnh, xem kẻ xâm nhập là khiêu khích lớn nhất đối với nó.
Nó dậm 6 chân, tiến gần tới Chu Hằng cùng Lâm Phức Hương, cái miệng lớn há to, nhỏ xuống cả chuỗi nước bọt, vừa lúc, nó cũng đã lâu chưa được ăn thịt người!
Bùm!
Lục Túc Cự Đầu Thú đồng thời phát lực 6 chân, thân thể to lớn lập tức nhào ra, rít lên như gió bão, phát động công kích Chu Hằng trước tiên – Ở trong mắt con yêu thú này, thiếu niên khí tức hơi yếu này lại khiến nó có cảm giác nguy hiểm cao hơn.
Phi Vân Bộ!
Thân thể Chu Hằng nhẹ nhàng lướt qua, vừa lúc tránh được cú vồ của Lục Túc Cự Đầu Thú, trường kiếm vung lên, phát động Lăng Thiên thức thứ nhất!
Thiên địa như nháy mắt ngừng lại!
Chu Hằng vung lên một kiếm, trong lòng không linh, ý thức như dung nhập vào thiên địa, từng đoàn lực lượng xa lạ ở bốn phương tám hướng tụ lại, tiến vào thân kiếm, không ngừng phóng to uy lực chiêu kiếm này!
Phập!
Ở cổ Lục Túc Cự Đầu Thú lập tức xuất hiện một đoàn ha máu rực rỡ, trường kiếm cắm vào thịt sâu gần một xích!
– Ngao…
Con yêu thú này phát ra tiếng gào thảm thiết kinh thiên động địa, trong mắt thú phát ra hào quang điên cuồng, vung cổ thật mạnh, lực kéo rất lớn, Chu Hằng không cách nào cầm được chuôi kiếm, lập tức tuột khỏi tay!
Lục Túc Cự Đầu Thú vung móng vuốt đánh về phía Chu Hằng, nó muốn giết con người đáng chết này!
Cái gì, trúng một kiếm yếu hại còn chưa chết?
Chu Hằng không khỏi cả kinh, khó trách nói là yêu thú đáng sợ, võ giả cùng cấp căn bản không phải đối thủ! Mặc dù hắn chỉ là Luyện Thể tầng sáu, nhưng sau khi dung hợp lực lượng thiên địa, uy lực một kiếm này tuyệt không kém gì cường giả Luyện Cốt Cảnh!
Nhưng vẫn không thể chém giết được con Lục Túc Cự Đầu Thú này, đủ thấy lực phòng ngự của yêu thú này mạnh đến cỡ nào!
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: https://truyensex.asia
Đây là tồn tại đầu tiên mà Chu Hằng gặp phải không chết dưới Lăng Thiên thức thứ nhất, không ngờ tới không phải là con người, mà là yêu thú!
Yêu thú Luyện Cốt đỉnh phong quả nhiên mạnh mẽ! Tuy nhiên, mấu chốt hơn vẫn là hắn quá yếu, có thể phát huy lực lượng của thiên địa quá ít ỏi, không thể phát huy được uy lực chân chính của Lăng Thiên Cửu Thức.
Nếu bây giờ hắn là Luyện Cốt Cảnh, một kiếm này nhất định trực tiếp xuyên thủng cổ của Lục Túc Cự Đầu Thú!
Dưới chân Chu Hằng vừa trượt, triển khai Phi Vân Bộ, nhẹ nhàng tránh thoát một đòn đánh trả giận dữ của yêu thú.
Hắn vừa oán vừa bực, Lâm Phức Hương lại chấn động đến há to miệng nhỏ.
Mười ngày qua, mặc dù nàng không quá hiểu rõ Chu Hằng, nhưng cũng biết kỳ thật tiểu tử này chỉ có tu vi Luyện Thể tầng sáu.
Ai có thể thấy Luyện Thể tầng sáu mạnh như vậy?
– Ngao…
Lục Túc Cự Đầu Thú không ngừng phát ra tiếng gầm, trong ánh mắt như chuông đồng toát ra khí tức khát máu, đau đớn khiến nó điên cuồng, chảy máu làm nó giận dữ, nó nhất định phải nuốt sống con người đáng chết này!
Bước chân Chu Hằng ấn nhẹ, triển khai Phi Vân Bộ, hắn lại hòa làm một thể với cả thiên địa, mỗi một bước đạp ra, như mặt đất chủ động đàn hồi, không khí đang đẩy ở sau lưng, làm cho tốc độ của hắn tăng vọt, qua lại tự nhiên dưới công kích của Lục Túc Cự Đầu Thú.
Tuy nhiên đã không còn kiếm, hắn không thể công kích tiếp, trong thời gin ngắn rơi vào cục diện bế tắc không ai làm gì được ai.
– Tiểu tử thúi, đón kiếm!
Lâm Phức Hương cuối cùng phản ứng lại, vung tay phải lên, một đoàn sáng lạnh bay về phía Chu Hằng.
Chu Hằng vươn tay đón lấy, trong tay liền có thêm một thanh trường kiếm, lưỡi kiếm như thu thủy, hàn quang chiếu rọi. Hắn cầm kiếm trên tay, lập tức lòng tin tăng mạnh, một kiếm giơ lên, như kéo theo cả thiên địa!
Xẹt, hắn chém ra một kiếm!
Trong mắt Lục Túc Cự Đầu Thú lóe lên một tia sợ hãi, nó đã nếm qua đau khổ của một kiếm này.
Rõ ràng nhìn thấy một kiếm đâm tới, nhưng lại cứng đờ không có nổi một chút ý né tránh, giống như phải nên bị một kiếm này đâm trúng, bằng không sẽ là địch với toàn thiên địa! Nhưng dục vọng muốn sống mạnh mẽ trào ra, Lục Túc Cự Đầu Thú bỗng nhiên phát ra tiếng rống lớn, ngay khoảnh khắc cuối cùng nghiêng đầu sang mấy tấc.
Phập!
Máu tươi văng lên, một kiếm này đâm vào cổ yêu thú, lưỡi kiếm vào cơ thể như đâm vào đậu hủ, mũi kiếm trực tiếp vươn ra ở bên kia!
Đáng tiếc làm kiếm này lệch vài phân, không thể trực tiếp đâm thủng cổ họng yêu thú!
Lục Túc Cự Đầu Thú rít gào một tiếng, mặc kệ mọi giá vung chân đánh xuống Chu Hằng.
Chu Hằng có vết xe đổ trước đó, lúc này dùng sức kéo ra, trường kiếm rút khỏi người yêu thú, kéo theo một dải máu tươi. Trong lòng hắn không khỏi thầm khen kiếm này quả nhiên không phải vật phàm, bằng không tuyệt đối không thể đâm thủng được cổ Lục Túc Cự Đầu Thú!
Tuy nhiên yêu thú này càng không hổ là tồn tại Luyện Cốt Cảnh, bị thiệt một kiếm đầu tiên, càng có năng lực chống cự nhất định đối với kiếm thứ hai!
Triển khai Phi Vân Bộ, Chu Hằng không ngừng chạy quanh, né tránh Lục Túc Cự Đầu Thú phản kích điên cuồng.
Kiếm đầu tiên không tạo thành tổn thương quá lớn với yêu thú, hơn nữa trường kiếm còn nằm trên cổ yêu thú, ngăn cản máu chảy ở mức nhất định. Nhưng kiếm thứ hai thì khác, trực tiếp đâm xuyên thấu qua cổ Lục Túc Cự Đầu Thú, máu tươi phun mạnh, máu bị xói mòn rất nhanh.
Tuy rằng hình thể Lục Túc Cự Đầu Thú to lớn, nhưng cũng không chịu nổi mất máu điên cuồng như vậy.
– Ngao!
Yêu thú này cũng không ngốc, đánh lâu mà còn không chạm được góc áo của Chu Hằng, quyết đoán từ bỏ dây dưa, mà quay sang công kích Lâm Phức Hương.
Lâm Phức Hương tức thời mặt hoa hoảng hốt, tuy rằng nàng cũng là tồn tại Luyện Cốt Cảnh, nhưng làm sao có thể đấu sức được với yêu thú cùng cảnh giới! Hơn nữa nàng không biết Phi Vân Bộ, vũ khí đã cho mượn, bảo nàng lấy cái gì ngăn cản?
Bước chân phát lực, nàng chạy sang phía bên trái.
Vù, chỉ thấy một bóng đen bao phủ trên đầu nàng, Lâm Phức Hương ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lục Túc Cự Đầu Thú đã nhảy tới trên đỉnh đầu, máu phun ra rơi xuống như mưa.
Nói tốc độ, nàng làm sao hơn được yêu thú!
Nhìn cái đầu dữ tợn của yêu thú ngày càng gần, Lâm Phức Hương không khỏi phát ra tiếng hét to yêu kiều, hai tay vung lên, bất chấp mọi giá đánh ra.
Nàng sẽ chết!
Tuy rằng còn chưa xảy ra, nhưng Chu Hằng có thể nhìn lực lượng, tư thế tấn công của Lục Túc Cự Đầu Thú mà cho ra kết luận cuối cùng. Cũng như hắn có thể dễ dàng nhìn thấu kiếm pháp của Lâm Phức Hương, mọi thứ đều có thể suy diễn!
Nhớ lại Lâm Phức Hương luôn miệng nũng nịu gọi tiền bối, nhớ lại bộ dáng hờn dỗi thẹn quá thành giận của nàng sau khi biết sự thật, nhớ lại bộ dáng nàng rên rỉ hứng tình, nhớ lại lúc nàng trần như nhộng banh lồn ra, nhớ lại nàng tay chân vụn về nướng chim trĩ cũng biến thành cháy đen, trong lòng Chu Hằng dâng lên một cỗ rung động mạnh mẽ.
Nàng không đáng chết ở chỗ này!
Chu Hằng nổi giận gầm lên, đạp Phi Vân Bộ nhanh chóng đuổi theo, ngay trong nháy mắt này, hắn đột nhiên có thêm một phần hiểu ra, tựa như toàn bộ ảo diệu thiên địa hoàn toàn bày ra trước mắt hắn.
Lăng Thiên thức thứ hai!
Hắn liều mạng kích hoạt lực lượng toàn thân, hóa đâm thành chém, hung hăng chém xuống Lục Túc Cự Đầu Thú. Có nền tảng Lăng Thiên thức thứ nhất, hắn chỉ cần 19 ngày liền nắm giữ hình của Lăng Thiên thức thứ hai, nhưng vẫn không thể hiểu ra ý trong đó.
Còn hiện tại hắn bỗng nhiên thông suốt!
Thiên địa nổ vang, kiếm quang như điện!
Chết cho ta!
Phập!
Một kiếm chém xuống, cả cái đầu của Lục Túc Cự Đầu Thú bị chém văng, máu tươi điên cuồng phun ra như máy bơm nước.
Chu Hằng bỗng cảm thấy một trận thoát lực ập tới, không khống chế đặt mông ngã ngồi xuống đất, bùm bùm bùm, mạch máu ngoài da kéo nhau nổ tung, từng khổi cơ bắp toàn thân như đang rên rỉ, đau đớn không thể nào hình dung.
Bằng lực lượng hắn đang có hiện tại, kỳ thật còn chưa đủ tư cách thi triển Lăng Thiên thức thứ hai, bởi vậy tạo thành thương tổn ngược rất lớn lên bản thân hắn. May mà chỉ nổ một ít mạch máu không nặng không nhẹ, sẽ nhanh chóng ngừng lại, nhưng vẫn nhuộm hắn thành người máu.
Nhưng Chu Hằng vẫn mừng rỡ, cuối cùng hắn học được Lăng Thiên thức thứ hai!
Nghe hắn thở hồng hộc, lúc này Lâm Phức Hương mới hồi thần lại, nhìn thấy yêu thú không đầu, nàng không khỏi bị chấn trợn mắt cứng lưỡi.
Một kiếm chém rơi đầu yêu thú Luyện Cốt Cảnh? Khè, đó là yêu thú Luyện Thể tầng chín đó, xương cốt cứng rắn có thể sánh được với tinh thiết. Tuy rằng Chu Hằng sử dụng bảo kiếm của nàng, nhưng thật sự có thể chém đứt được xương cổ của Lục Túc Cự Đầu Thú hay sao?
Sự thật bày ra trước mắt, nàng không tin cũng phải tin!
Kinh hồn qua đi, Lâm Phức Hương dần dần hồi thần lại, không khỏi dùng gót sen đạp lên thi thể yêu thú kia để hả giận, dám làm nàng sợ quá, đúng là đáng ghét!
Đợi nàng hả giận xong, không khỏi cười ha ha, nói:
– Phụ thân thấy ta săn được một con yêu thú Luyện Thể tầng chín, khẳng định sẽ vô cùng kinh ngạc! Ừm, lột da ra làm áo choàng cho phụ thân!
Cái nữ nhân không tim không phổi này, không thấy bên cạnh còn có một người bị thương toàn thân đẫm máu hay sao?
Chu Hằng miễn cưỡng ngồi dậy, vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết để khôi phục chân nguyên lực.
Kỳ thật công pháp tu luyện không nhất định yêu cầu tư thế cố định, nhưng ngồi xếp bằng thì có thể khiến cho kinh mạch toàn thân thông suốt, tiện cho chân nguyên lực lưu chuyển, bởi vậy đa số người tu luyện đều chọn tư thế này.
Một chu thiên, hai chu thiên, vận chuyển chân nguyên lực liên tục bốn năm chu thiên, Chu Hằng mới miễn cưỡng khôi phục một chút lực lượng.
Hắn đứng dậy, đi sâu vào trong hang đá.
Yêu thú có ý thức lãnh địa rất mạnh, cho nên ở gần đây tuyệt đối không có con yêu thú thứ hai, không cần phải đợi khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
– Nè, ngươi đi đâu đó?
Nhìn thấy Chu Hằng bước đi, Lâm Phức Hương vội hỏi.
– Ước định của chúng ta đã hoàn thành, ta giúp cô giết con yêu thú này, thanh toán xong!
Chu Hằng cũng không quay đầu lại, chỉ là khoát tay.
– Nè, nè, nè…
Lâm Phức Hương đuổi theo, sóng vai cùng Chu Hằng.
Chu Hằng nhướng mày, nói:
– Cô đi theo ta làm gì? – Ai nói bổn tiểu thư đi theo ngươi?
Lâm Phức Hương cười nhạt:
– Trong hang ổ yêu thú thường cất giấu bảo bối, bổn tiểu thư đi xem chiến lợi phẩm!
Chu Hằng nhún vai không để ý tới đại tiểu thư này nữa, làm Lâm Phức Hương tức giận nhăn cả mũi.
Hang động này không tối, tất cả tảng đá đều tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, Chu Hằng nghe qua, thứ này là Tinh Tinh Thạch, có thể tỏa sáng trong bóng đêm, là vật liệu đá rất có giá.
Tuy nhiên, phải cắt những tảng đá này ra, lại chuyển ra khỏi núi, chi phí đã vượt qua giá bán, tuyệt đối không có kẻ ngốc nào làm chuyện mua bán này.
Đi ra chừng trăm mét, đằng trước xuất hiện ba con đường rẽ, Chu Hằng theo hướng chỉ của hắc kiếm trong đan điền, đi vào cái hang ở giữa.
– Ngươi biết đường?
Lâm Phức Hương sửng sốt một lát, lập tức đuổi theo.
– Không biết!
Chu Hằng không lạnh không nhạt đáp lại một câu.
Cái tên khốn thối tha này!
Lâm Phức Hương tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tức hừ hừ đi sát theo sau Chu Hằng nhưng không nói gì, kỳ thật đi theo tiểu tử thúi này để làm gì chứ? Trong lòng nàng cũng nghĩ không ra.
Hang đá này rất lớn, cũng rất phức tạp, đi chưa xa liền xuất hiện ngã rẽ, Chu Hằng chỉ lặng lẽ nhớ kỹ đường đi qua, vừa ấn theo hướng hắc kiếm chỉ mà tiến tới trước.
Khoảng 20 phút sau, Chu Hằng ngừng lại, đây là chỗ hắc kiếm chỉ.
– Ha ha, ngươi cũng lạc đường rồi?
Lâm Phức Hương đã sớm đầu óc choáng váng, nhìn thấy Chu Hằng ngừng lại, trong lòng lập tức vui vẻ – bây giờ nàng thấy Chu Hằng bị nghẹn liền thích thú.
Chu Hằng không để ý tới nàng, chỉ tìm kiếm thứ giống bảo vật ở xung quanh.
Keng keng keng, hắn dùng mũi kiếm gõ trên đá.
– Nè, đây là kiếm của ta, ngươi đừng làm hỏng!
Lâm Phức Hương vội vàng gọi, thanh Sương Hàn Kiếm của nàng là cha nàng hao tốn rất nhiều tâm huyết mới rèn ra, được nàng vô cùng quý trọng.
Tuy rằng Sương Hàn Kiếm chính là mục kim quý giá, vô cùng cứng rắn, có thể cắt thép cắt ngọc, nhưng lấy làm chùy gõ đá, nàng có thể không đau lòng hay sao?
Chu Hằng không để ý, lại cắt mấy cái, bùm, một khối đá bị cắt ra.
Quả nhiên là bảo kiếm!
Chu Hằng cũng có chút yêu thích không buông tay, không muốn trả lại cho Lâm Phức Hương nữa. Xẹt xẹt xẹt, lại mấy kiếm, vách đá bị hắn cắt ra một cái lỗ to.
– Rốt cuộc ngươi đang làm gì?
Lâm Phức Hương không cho rằng Chu Hằng lại khi không cắt đá để chơi.
Chu Hằng đưa tay vào trong cái lỗ, mò mẫm một phen, trong tay liền có một phiến đá nhỏ, toàn thể màu trắng, sáng lấp lánh như một khối ngọc thạch thượng hạng.
– Hả, đây là…
Lâm Phức Hương giật lấy phiến đá, cầm trên tay quan sát kỹ càng một lúc, liền toát ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
– Ngươi có biết đây là gì không? Ngươi có biết đây là gì không?
Nàng còn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
– Không biết!
Chu Hằng lắc đầu.
– Đây là Địa Nham Vân Thạch!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình chịch dạo |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện XXX, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 17-04-2024 21:03:44 |