Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài
Dưới ánh đèn le lói, gương mặt chàng lại càng trở nên cuốn hút, hơi thở quen thuộc của chàng lại cuốn lấy nàng, kéo nàng tiến lại gần.
Chúc Anh Đài nhắm nghiền mắt, cảm nhận hương vị đôi môi chàng, mềm mại, ướt át, nàng mân mê nó bằng chính đôi môi anh đào chúm chím của mình, từ từ nhấm nháp vị ngọt của tình ái.
Từng mảnh vải trên người cả hai dần rơi xuống, hai bầu ngực to tròn của thiếu nữ 16 bị ép chặt rồi ma sát với bờ ngực săn chắc của chàng.
Tuy chìm trong cơn say nhưng cơ thể Lương Sơn Bá vẫn phản ứng mãnh liệt, dương vật ỉu xìu dần cương cứng, càng lúc càng lớn dần.
Chúc Anh Đài nhìn thấy nó thì tròn xoe mắt nhìn, trước giờ nàng chỉ dám nhìn lén từ xa, hoặc lén sờ nó khi chàng đã ngủ say, đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc nó gần đến như vậy.
Nàng xoè bàn tay trắng mút rồi nắm lấy nó, dương vật quá to khiến tay nàng nặng trĩu, mùi đàn ông tỏa ra thoang thoảng làm nàng càng thêm kích thích.
Cổ họng nàng khô khốc mặc dù nước bọt vẫn vô thức chảy ra, đành liều, nàng tiến lại gần, để đôi môi mình chạm vào khúc thịt to tướng của chàng.
Cảm giác ấm nóng hừng hực càng làm nàng thêm khao khát, lưỡi nàng đưa ra, nhấm nháp hương vị lạ lẫm, cứ thế nàng liếm dọc khắp dương vật chàng.
Một giọt nước nhờn trong suốt rỉ ra từ đầu khấc được nàng nhanh chóng cho vào miệng, cảm thấy không đủ, nàng liền ngậm cả đầu khấc vào miệng mình mà mút, nàng mút thật mạnh, dương vật chàng theo đó đi sâu vào khoang miệng nàng, nhưng sâu hết cỡ cũng chưa được một nửa chiều dài.
– Ưhm… – Lương Sơn Bá rên khẽ…
Nàng ngước lên thì thấy chàng đang khó nhọc hé mắt nhìn mình…
– Là nàng sao? – Lương Sơn Bá hỏi… – Vâng, là thiếp – Nàng đáp… – Ta nhớ nàng lắm…
Lương Sơn Bá thủ thỉ, đưa tay vuốt ve gò má mịn màng, đôi mắt không chống lại cơn say, một lần nữa nhắm lại.
Chúc Anh Đài mỉm cười nắm lấy tay chàng, kéo dần xuống một bên ngực căng tròn của mình, tuy chàng không nhìn thấy nhưng nhận thức vẫn còn, bay tay như có đôi mắt dò xét xung quanh rồi bắt đầu xoa bóp.
– Ưhm… – Lần này đến lượt Chúc Anh Đài rên lên…
Nàng nhả dương vật chàng ra khỏi miệng rồi ngồi hẳn lên người chàng, đặt hai tay chàng lên đôi gò bồng đảo mềm mại, rồi để dương vật chàng trườn dọc giữa hai mép âm hộ nhòe nhoẹt nước nhờn của mình, nàng bắt đầu di chuyển.
– Ưhm… thiếp… sướng…
Lương Sơn Bá nghe được âm thanh đó, đôi tay liền gia thêm lực, hai bầu ngực của nàng bị bóp đến biến dạng đủ loại hình thù, nhưng nàng không một chút khó chịu mà càng thêm thích thú, hạ thể trườn tới lui càng lúc càng nhanh hơn…
– Ahhhh, thiếp sướng…
Cơ thể nàng co giật từng cơn, âm hộ tuôn trào, dâm thuỷ bắn ra tung tóe, dương vật chàng cũng cùng lúc phóng tinh ồ ạt làm hạ thể hai người nhơ nhớp trơn tuột.
Nàng cúi người đưa dương vật chàng một lần nữa vào miệng mình, mút sạch những giọt tinh trùng còn vương vãi.
Đợi cơn đê mê qua đi, nàng liền leo lên người chàng, áp mặt lên bờ ngực rắn chắc mà thỏ thẻ…
– Thiếp yêu chàng… – Ta cũng yêu nàng…
Lương Sơn Bá khò khè đáp, đưa tay vòng lên ôm lấy nàng, đôi môi hai người cuốn lấy nhau rồi dần chìm vào giấc ngủ…
… Bạn đang đọc truyện Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài tại nguồn: https://truyensex.asia
Sáng hôm sau, lúc Lương Sơn Bá tỉnh lại thì mặt trời đã đứng bóng, chàng hốt hoảng chợt nhớ lại chuyện đêm qua, nhưng nhìn lại quần áo mình vẫn còn chỉnh tề ngay ngắn thì vô cùng thất vọng.
– Lại là nằm mơ sao – chàng buồn bã…
Nhìn sang trên bàn kia có một lá thư của Chúc Anh Đài để lại, thấy chàng còn ngủ say nên không tiện gọi chàng dậy, nàng đành từ biệt mà về trước và hẹn ngày gặp lại không xa. Cuối thư, nàng tiết lộ người nữ nhân mà Lương Sơn Bá thầm thương trộm nhớ chính là cửu muội của mình, vì là nữ nhân nên chỉ đành lén thăm mình mà không gặp trực tiếp Lương Sơn Bá, cửu muội nói nàng ta cũng rất có cảm tình với chàng, chỉ cần chàng đỗ đạt thành tài thì có thể lấy nó làm sính lễ đến Chúc gia hỏi cưới.
Vậy người con gái kia là có thật, và chuyện đêm qua cũng là thật, Lương Sơn Bá mừng rỡ. Tuy chàng chưa chính thức gặp được cửu muội nhưng ít ra chàng đã biết nàng là ai và làm sao để có được nàng, Lương Sơn Bá tự hứa với lòng phải nhanh chóng thành danh để danh chính ngôn thuận lấy nàng về làm vợ.
Chàng quên béng đi tên tiểu đệ thân thiết nhiều năm ra đi không một lời từ biệt, chàng nào biết đêm qua Chúc Anh Đài vừa hạnh phúc mà cũng vô cùng xấu hổ, không biết đối mặt với chàng như thế nào nên không còn cách nào mới rời đi đột ngột như vậy.
Tạm gác chuyện buồn chia ly sang một bên, sắp xếp lại đống hành lý mà Chúc Anh Đài đã chuẩn bị cho chàng, nhanh chóng lên đường về quê.
Vài ngày sau, tại chúc gia, vừa bước đến đại môn thì Chúc Anh Đài phát hiện cả gia môn đang để tang, khăn trắng bay phấp phới…
– Khônggggg…
Nàng lo lắng chạy đến, vừa bước vào trong thì gặp một cô bé người hầu hai mắt đỏ hoe đang quỳ gối hướng về phía đại sảnh…
– Tiểu Thuý, gia môn xảy ra chuyện gì – nàng lo lắng… – Tiểu thư… huhu, người về trễ rồi… lão gia… người… đã… hic… – Phụ thân… – Chúc Anh Đài rưng rưng không tin vào sự thật… – Nhưng mà lão gia trước lúc lâm chung có dặn, nếu tiểu thư có quay về thì phải lập tức trốn đi… – Tại sao chứ? Kể cả vào gặp phụ thân lần cuối cũng không được sao? – Tại vì… vì… – Tiểu Thuý sợ hãi nhìn vào trong… – Vì Mã gia sao…
Chúc Anh Đài hừng hực lửa giận, không nghi ngờ gì, Mã gia chính là vì chuyện năm xưa mà đã chèn ép bức chết phụ thân nàng, vậy mà đến giờ vẫn còn uy hiếp cả Chúc gia chưa chịu buông tha, nàng không chịu được nữa, liền xoay người bước vào trong…
– Tiểu thư… huhu… người ngàn vạn lần đừng vào lúc này, nếu tiểu thư muốn bái tế lão gia có thể đợi đêm rồi hẳn vào… – Ngươi không phải lo, ta vào chính là muốn cho Mã gia một trận, cho dù không thể làm gì ta cũng phải đồng quy vu tận với bọn chúng… – Đừng mà tiểu thư, người không vào là để giữ tôn nghiêm cho phu nhân, người đã vì bảo vệ tang sự, bảo vệ từ đường, bảo vệ trên dưới hơn một trăm người Chúc gia ta mà hy sinh… người… huhu… – Mẫu thân ta… hy sinh… Ta không cần biết, ta nhất định phải vào – Chúc Anh Đài hất tay Tiểu Thuý ra rồi xoay người chạy vào trong… – Tiểu thư, cầu xin người, đừng đi, huhu… Tại sao ông trời lại đối xử với Chúc gia con như vậy chứ… huhu – Tiểu Thuý đau lòng hét lớn rồi ngã ra bất tỉnh…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện XXX, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 17-12-2023 14:02:20 |