Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài
– Thương lượng sao? – Phải, ta biết rồi đây các ngươi chắc chắn sẽ quay lại trả thù, nên ta muốn ra một giao kèo, điều kiện của ta là sau này các ngươi không được đụng đến người của Chúc gia… – Nực cười, từ khi nào mà Mã Thái Thú ta phải đi nhún nhường cái Chúc gia cỏn con này vậy? Chúc gia ngươi có cái quái gì để mà thương lượng, không có hắn, sớm muộn gì Chúc gia cũng phá sản thôi – Mã Văn Tài khinh bỉ… – Có ta, chẳng phải các ngươi muốn ta sao? Chỉ cần ngươi đồng ý, sau này ta sẽ hoàn toàn là của ngươi, mặc ngươi xử lý. – Sao ngươi không nghĩ, ta sẽ chiếm Chúc gia trước, sau đó thì ngươi và cả mẫu thân ngươi cũng sẽ thuộc về chúng ta mà thôi – Mã Văn Tài nghênh mặt đáp… – Lúc đó chúng ta không còn sống để ngươi tùy ý nữa đâu, và yên tâm, dù làm ma thì cả gia đình ta cũng sẽ quay về tìm ngươi để báo thù… – Ngươi… – Mã Văn Tài ớn lạnh, lời uy hiếp này quả thật có hiệu quả với hắn, hắn không rõ về chuyện ma quỷ, nhưng với sự việc vừa xảy ra, đúng là không nên lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn… – Ngươi nghĩ kỹ đi, để Chúc gia được yên, sau này ta sẽ tự nguyện trao thân cho ngươi… – Chuyện này… – Mã Văn Tài nhìn Mã Thái Thú trầm ngâm…
Quả thật cuộc thương lượng này nói lời cũng không lời, nói lỗ cũng không lỗ, nói uy hiếp cũng không đúng, cách tốt nhất giờ đây là hắn có thể bỏ đi mà không truy cứu, nhưng như vậy thì hắn lại không cam tâm…
Chúc Anh Đài nhìn thấy sự đắn đo của hắn, liền nhắm mắt, hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi nói…
– Được rồi, ta cũng sẽ tự nguyện với cha của ngươi… như lúc nãy… – nàng nhớ lại cảnh hai cái dương vật một trên một dưới tấn công mình mà đỏ bừng cả mặt…
Hai cha con hắn vô thức nuốt ực một cái, nhìn cơ thể vẫn còn lõa lồ của nàng ma thèm thuồng, nàng xinh đẹp như một tiên nữ, và để một tiên nữ trở nên dâm đãng, tự nguyện dân hiến cho một lão già lục tuần và một gã thanh niên béo ụ như hắn, nghĩ đến đó thôi cũng đã khiến khí huyết sôi sùng sục.
– Nhưng với một điều kiện, các ngươi phải chờ ta 3 năm, đợi cho ta chịu xong tang của phụ thân đã, tuy ta nguyện ý, nhưng chưa chắc phụ thân ta đã chấp nhận, các ngươi cũng đã thấy hậu quả rồi đó… – Ba năm, ngươi lại bắt bọn ta chờ trong ba năm – Mã Văn Tài nói – làm sao ta tin tưởng ngươi được, lỡ như sau ba năm ngươi trở mặt thì sao… – Lời ta hứa, ta nhất định làm được, Chúc gia của ta vẫn còn đó, nếu như ta nuốt lời thì chẳng phải ngươi vẫn có thể trả thù sao? Ngươi yên tâm, sự chờ đợi ta sẽ đền bù xứng đáng, tuyệt đối không để hai ngươi thất vọng. – Vẫn thế thôi, ta không tin ngươi có thể làm được gì hơn để bù đắp – Mã Văn Tài xem thường nói… – Vậy thì…
Nàng ngập ngừng một lúc, nghĩ lại cũng phải, bọn chúng chăm chăm vào Chúc gia cũng chỉ vì nhan sắc và cơ thể nàng, bọn chúng chỉ muốn chiếm đoạt, giày vò thân xác nàng càng sớm càng tốt, làm sao bọn chúng đủ kiên nhẫn để chờ nàng ba năm chứ.
Nhưng quả thật nàng lại rất cần khoảng thời gian 3 năm này, trong đầu nàng đã nghĩ đến một kế hoạch để giải cứu Chúc gia nhưng không thể nào hoàn thành nó trong một sớm một chiều được.
Giờ đây nàng nhất định phải làm cho bọn chúng thèm thuồng, khao khát có được nàng, bọn chúng càng si mê nàng thì giá trị của nàng sẽ càng cao hơn, cao đến mức bọn chúng sẵn sàng chờ đợi để có một ngày được nàng tự nguyện hiến dâng. Nàng mím môi quyết định:
– Ta sẽ cho các ngươi xem một chút thành ý…
Nói rồi nàng bước đến trước mặt hai cha con lão rồi rụt rè quỳ xuống, trước mặt là hai thứ kinh tởm nhất đối với nàng trên đời này.
Nàng đưa đôi tay búp măng lên rồi nâng niu lấy chúng, da tay mịn màng vuốt ve dọc theo hai cái dương vật mềm nhũn khiến chúng nhanh chóng thức dậy.
Nàng xấu hổ đến cùng cực, những lần trước với Lương Sơn Bá là do chàng không hề có ý thức và cũng không phát hiện ra, còn giờ đây, trước hai ánh mắt hau háu khát tình đang săm soi nhìn chằm chằm vào nàng, làn da trắng hồng bị 4 con mắt đó thiêu đốt đến đỏ ửng cả lên.
Hai cha con vẫn hồi hộp nhìn nàng, rồi lại nhìn quanh xem có gì bất thường như khi nảy lại xảy ra nữa không, nhưng may cho bọn chúng, ánh nến vẫn cháy, nhang khói vẫn nghi ngút giữa màn đêm yên tĩnh.
Đến một lúc sau khi hai tay nàng nắm lấy hai cái dương vật cương cứng bắt đầu sục lên xuống, sự kích thích làm hai gã dần quên mất nỗi sợ, tâm trí chỉ còn hình ảnh đầy gợi dục của nàng mà thôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện XXX, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 17-12-2023 14:02:20 |