Trùng

Phần 203
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Chính điện đã ngập trong hỏa nhiệt, ngọn lửa tình yêu đang cháy bỏng hơn bao giờ hết bởi da thịt của những người ở đây cứ va chạm vào nhau không ngừng.

– Tướng công… chàng hấp mạnh như vậy sẽ… sẽ… thiếp sẽ lại tiết ra mất.

Trên chủ tọa, Trần Duyên thổ hào ôm lấy ngọc thể của Lệ Ảnh miệng tham lam hấp lấy song phong của nàng. Kim Liên lại đứng phía sau, tận tình bóp vai, đôi lúc lại ranh mãnh chiếm lấy môi mềm của Lệ Ảnh. Đêm qua tình cảnh quá hoang đường, không những hầu hạ sắc lang mà các nàng còn phải trình diễn bách hợp hầu hạ hắn.

Ngượng ngùng nhất là mẫu nữ Linh Diệu, Linh Diệp. Nàng khi biết hai người họ là mẫu thân cùng nữ nhi không khởi giật mình hoảng sợ. Mẫu nữ hầu cùng một chồng, điều hoang đường này lần đầu nàng được nghe thấy. Hai nàng mẫu thân thì dáng người bạo mãn, song phong cự đại bị Trần Duyên tàn nhẫn chơi đùa. Nữ nhi lại uyển chuyển vô cốt từng động tác khi nàng dâm vũ trước mắt như đều kích thích lòng tham muốn tận sâu trong tâm khảm nam nhân.

Đặc sắc nhất là màn biểu diễn bách hợp ngay trên bản án cách Trần Duyên ngồi không quá sải tay. Tên sắc lang này sung sướng được tỉ muội song sinh cùng nhau hầu hạ cự long lại còn tham lam muốn Linh Diệu, Linh Diệp chơi trò “song phượng cùng hoan” mua vui cho hắn.

– Nàng ngại ngùng sao? Nhìn xem hai nàng trên kia lại không như nàng tưởng tượng đâu.

Linh Diệu cùng Linh Diệp trước nhiều người giao hoang nhưng hai nàng lại không hề bi phẫn. Mắt phượng chăm chú hưởng thụ từng chuyển động nhẹ nhàng của đối phương, đôi lúc lại hướng về Trần Duyên nịnh nọt như tiểu nữ hài khoe khoang chiến công.

– Ầm.

Ba người còn đang mân mê trong khoái cảm thì cửa lớn đột ngột mở ra, lực đạo không nhỏ khiến cho Lệ Ảnh chợt giật mình thoát khỏi nụ hôn cuồng dại của Kim Liên.

– Nữ nhân này là ai? Tại sao lại không coi ai ra gì mà xông vào đây.

Lệ Ảnh phòng bị đứng chắn trước mặt tướng công, ánh mắt bất thiện nhìn tới nữ nhân thần bí kia.

– Để ta.

Trần Duyên nhẹ giọng vỗ vai Lệ Ảnh, hắn không vì sát khí dày đặc bao quanh nữ nhân kia mà ngần ngại. Bước xuống chủ tọa Trần Duyên dù trên người không có lấy một mảnh y phục vẫn thong dong bước tới.

– Lam Linh, nàng đã xuất quan rồi sao, tu vi lại tăng tiến nữa rồi đúng là một chuyện đáng mừng nha. – Ta muốn một viên Âm Ma Thạch.

Đáp trả lại hưng phấn của hắn, Lam Linh mỹ phụ thần sắc không đổi lạnh lùng nói ra của bảo vật mong muốn. Trần Duyên không lấy vì thế mà nổi giận, hắn phì cười ha hả tháo xuống quan tài nàng mang sau lưng, bế phốc như muốn giết người nữ nhân lên trở lại chủ tọa.

– Âm Ma Thạch sao? Nếu ta nhớ không lầm đó lại là cấp 3 thiên địa bảo vật nha, không dễ có được. Nhưng tướng công sẽ đáp ứng yêu cầu của nàng. – Ảnh nhi đây là Lam Linh là thê tử của ta cũng là tỉ muội của nàng. Con người của nàng ấy là vậy nhưng ta dám khẳng định Lam Linh sẽ không có địch ý với nàng đâu.

Nghe tới nàng ta cũng là thê tử của Trần Duyên, Lệ Ảnh vô cùng thất kinh. Trên đời có nam nhân lại có đảm lược mang một nữ nhân hiểm ác như thế này thu làm thê tử sao? Chỉ cần dùng mắt nhìn cũng dễ dàng nhận ra số nhân mạng chết trên tay nữ nhân này thật sự không thể đếm xuể.

Trong lúc nàng nội tâm bất an khi ma nữ kia ngồi trên đùi tướng công, sợ rằng có sơ suất gì sẽ làm hại tới chàng, nàng thần thức đều tập trung lên người nữ nhân kia hòng kịp thời ứng cứu. Nhưng có vẻ như nàng đã quá lo lắng, Lam Linh âm trầm không hé một lời nhưng từng lời nói Trần Duyên đưa ra nàng đều không chống cự mà nghe theo.

– Lam Linh, nơi này của nàng đã lớn hơn trước nha, lại vô cùng đàn hồi. Có phải nàng đã nghe lời tướng công hàng ngày bảo dưỡng chúng rất cẩn thận không?

Hắn khoái trá đưa tay luồng vào trong hắc y hân hưởng nàng hai đại bạch thỏ. Trần Duyên tham lam đồng thời hôn hít lên cơ thể của nàng, hắn ám muội chỉ vào miệng mình. Lam Linh hiểu ý cúi xuống cùng hắn hôn ngấu ngiến.

Lam Linh tuyệt sắc quả không sai, nhưng hoa hồng nào lại không có gai trong khi nàng lại là đóa hồng đen đầy gai nhọn khiến cho nam nhân dù bị say mê bởi nhan sắc của nàng cũng không có kẻ nào dám ra tay. Từ khi được Trần Duyên tận lực bồi dưỡng, sát khí quanh người nàng không những không thuyên giảm mà thậm chí còn nồng đậm hơn xưa rất nhiều.

Nàng đối với điều này cũng không bài xích, đơn giản là bởi vì nam nhân của nàng không vì thế mà ghét bỏ nàng. Hắn mặc kệ nàng có thể gây ra hậu quả gì, chỉ cần nàng muốn là Trần Duyên quyết tâm thực hiện bằng được. Minh chứng là nàng tu vi đã đột phá Trúc Cơ tầng 6 chỉ còn khai mở cánh cửa phía trước thì nàng sẽ bước chân vào “lãnh địa” của cường giả. Nhưng tất cả lại bị ngăn cách mà chìa khóa để khai mở chính là Âm Ma Thạch. Sát thi của nàng đã là Trung kỳ sát thi, chỉ cần sau khi tiến cấp thì tu vi của nàng cũng từ đó mà đột phá theo.

Tưởng chừng như một bảo vật trân quý như thế liệu có nam nhân nào dám bỏ ra linh thạch mang về cho hắn nữ nhân? Trần Duyên lại không cần nghĩ ngợi, cấp 3 bảo vật dù có trân quý như thế nào nếu đem so ra vẫn thua kém nữ nhân của hắn một vạn sáu ngàn dặm.

Tay heo không yên vị, hắn không chỉ chiếm hữu môi mộng hữu thủ không ngần ngại quyết tâm xâm lấn vào nơi thần bí nhất. Lam Linh cũng vô cùng phối hợp, ngọc cước gian rộng để Trần Duyên dễ dàng xâm nhập. Nơi tư mật bị Trần Duyên chơi đùa Lam Linh khó lòng trầm lặng như trước, nàng thi thoảng phát ra âm thanh thở nặng nhọc, hai tay ôm chặt lấy hắn kìm nén khoái cảm.

– Ảnh tỉ lo lắng cho tướng công sao? Cũng như muội và tỉ, Lam Linh tỉ rất nặng tình với tướng công, tỉ ấy tuy lạnh lùng khó gần nhưng đối với chàng lại hết mực nghe theo.

Kim Liên hướng Lệ Ảnh chấn an.

– Lam Linh tỉ vốn đang bế quan nhưng khi nghe được tướng công trở về tỉ ấy liền thu công, hao tốn cả đêm sức lực mới có thể tới đây sớm như vậy.

Lệ Ảnh chợt hiểu ra, thông thường khi bế quan kết thúc tu sĩ luôn dùng ba ngày ba đêm thu công nhằm để bản tâm không bị tâm ma quấy phá. Nữ nhân kia tuy vẻ ngoài hung thần ác sát nhưng chỉ vì muốn nhanh chóng nhất gặp lại nam nhân của mình mà nàng dám đánh cược với hiểm nguy.

– Mỹ nhân, đã tới lúc rồi. Nàng ắt hẵn chờ ngày này cũng rất lâu rồi đi. – Ân!

Lam Linh khẻ gật đầu, nàng tướng mạo sinh ra tuy dung nhan bức người người sát khí đã ăn vào xương tủy. Sắc bén ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, nội khố được nàng khai mở. Mỹ phụ đứng trên chủ tọa từ từ ngồi hõm xuống cự long dễ dàng lọt vào huyệt động ấm áp của nàng.

– Ah… thật là thống khoái nha, tiểu điền loa của nàng làm tướng công ăn muốn phát nghiện mất thôi.

Mỹ phụ thư sướng nhưng cũng không thể che lấp đi khí chất vốn có của mình. Trần Duyên không vì đó mà mất hứng, hắn thậm chí còn vô cùng ưa thích hương vị mới lạ này. Thử hỏi trên thế gian này kẻ nào được như hắn, được nữ nhân thần sắc như muốn giết người mà lại cam tâm tình nguyện để người đùa giỡn đây.

Lam Linh như mãnh thú động dục, nàng còn mạnh mẽ điên cuồng hơn những nữ nhân khác. Từng thanh âm vang dội do kiều đồn của nàng đánh mạnh vào đùi Trần Duyên, mỹ phụ kiều đồn cứ hất mạnh lên xuống không biết mệt mỏi. Từ nơi tư mật của hai người dâm dịch đã phóng xuất không ít, mỹ phụ khẳng định đã lên đỉnh vu thiên không sai, nhưng nàng quyết không buông giáp đầu hàng muốn khiến hắn phải phóng xuất thứ tinh hao nóng hổi kia vào tiểu huyệt của mình.

Cuối cùng nàng mục đích cũng đã được toại nguyện, cả tiểu huyệt chỉ trong chớp mắt trở nên căng phồng. Cảm nhận hoa tâm trở nên nóng rát Lam Linh hàng phục ôm trầm lấy hắn mãi tới khi huyệt động của nàng không thể chứa hết được. Nàng thần tình dâm đãng nhuyễn miệng cười khinh rẻ, nhanh chóng rút tiểu huyệt ra, tay ngọc bắt lấy cự long để thứ hung vật này không thể phóng xuất.

Trần Duyên vô cùng khó chịu, cảm giác giải tỏa bị ngăn cản không có tên nam nhân nào lại vui thích điều này. Nhưng chỉ khắc sao Lam Linh không khiến hắn phải thất vọng, cự long giận dữ được mỹ phụ đưa vào miệng ngọc, chỉ chờ có thế hung vật kia bùng phát tất cả. Thứ dịch đặc kia hòa quyền với dâm thủy từ hạ thể của nàng tất cả đều bị chính nàng nuốt trọn.

– Nương tử bảo bối, có phải động huyệt của nàng rất khó chịu sao? Còn không nhanh giải thoát đi, để nàng như vậy khiến tướng công thật đau lòng.

Lam Linh miệng ngọc vẫn chưa buông tha cự long hung tợn, nghe theo lời hắn nàng tả thủ luồn xuống huyệt động của mình, song cước mở rộng hai ngón tay khai mở huyệt động mà nàng đã kiềm giữ từ ban nãy. Chất dịch nồng ấm như thác đổ trào ra.

– Ta sẽ ở lại đây một thời gian, trong lúc này nàng đừng vội trở lại bế quan. Tướng công vẫn muốn cùng nàng bên nhau lâu hơn chút nữa, nàng sẽ không chối từ ta a?

Trần Duyên cưng chiều vuốt ve mặt ngọc của nàng. Lam Linh lặng im, nàng dần ôm sát eo hổ của hắn cố tình để cự long kia trồi sâu hơn vào tận cổ họng như muốn nói rằng nàng sẽ nghe theo lời của hắn.

Chương 205…

Hôm đó Trần Duyên đi tới tiểu kiều, bước theo sau hắn Kim Liên mỹ phụ chăm chú đứng nhìn.

– Liên nhi. – Ân tướng công.

Hắn sắc mặt không rõ buồn vui nhìn xuống ao sen thơm ngát.

– Hạ Thảo tình hình cũng may nhờ nàng nhanh tay xử trí nếu không ta sẽ ân hận cả đời. – Tướng công đừng nói như vậy, Hạ Thảo tỉ chỉ đang bế quan tiềm tu thôi. Chờ ngày tỉ ấy xuất quan sợ rằng chàng cũng không còn thương thiếp như trước nữa.

Kim Liên không muốn thấy Trần Duyên tự tổn thương chính mình, mỹ phụ ỷ ôi bắt lấy tay hắn.

– Nàng cả ngày chỉ biết câu dẫn ta, Hạ Thảo là nương tử của ta nàng cũng không ngoại lệ. Chờ khi nàng ấy tỉnh dậy chúng ta rốt cuộc cũng có thể đoàn tụ rồi. – Thiếp sinh ra chính là để câu dẫn chàng nha. Với lại Mộc Linh Quả chàng đưa cho tỉ ấy chính là cực lớn cơ duyên nha, Huyền Vũ Hồng Liên của thiếp khiến Hạ Thảo tỉ thanh tĩnh tu luyện nên thiếp cảm nhận được một áp lực cực lớn từ tỉ ấy, thậm chí còn ẩn ẩn muốn vượt qua chàng.

Sau khi Bách Niên Chi Chiến qua đi, trong lúc Trần Duyên vẫn còn đang chán nản vì một chuyến đi công cốc thì sư phụ hắn đã sai người mang tới một túi trữ vật. Bên trong chỉ đọc nhất một thứ quả, thông qua truyền âm phù Trần Duyên biết được báu vật hắn cầm trên tay chính là vạn năm Mộc Linh Quả hắn liền không nghĩ ngợi đưa cho Hạ Thảo phục dụng. Thần thông thì Trần Duyên hắn không thiếu, chỉ cần Hạ Thảo đột phá thì tu vi cũng sẽ nhanh chóng đề tăng.

Sau khi hấp thụ tất cả tinh hoa từ Mộc Linh Quả, Hạ thảo bỗng nhiên rơi vào trạng thái tiềm tu. Trần Duyên lo sốt vó tìm khắp điển tích cuối cùng hắn cũng đã nhận ra Mộc Linh Quả cùng Mộc Linh Thể có mối liên kết vô cùng huyền diệu. Dù không thể biết được nguyên nhân tại sao nàng lại rơi vào tình trạng này nhưng theo lời các bậc tiền bối ghi chép lại, đây ắt hẳn là đại cơ duyên khó cầu.

– Tướng công! Thì ra chàng cùng Liên muội lên đây, khiến thiếp tìm kiếm hai người khắp nơi.

Chu Lệ Ảnh mỹ phụ yêu kiều bước tới, nàng tóc dài suôn mượt xõa xuống che đi bờ vai gợi cảm. Nơi đây ngoài Trần Duyên đã không còn nam nhân nào khác, mỹ phụ cũng không cần quá giữ kẻ đạo bào trễ nãi bởi vì nàng theo lời tỉ muội biết được tên sắc lang này rất yêu thích tao lãng nữ nhân nha.

– Ha ha ha ta chỉ đột nhiên hứng thú cùng Kim Liên tại đây ngắm nhìn ao sen này thôi. – Mỹ nữ nàng ngày càng xinh đẹp, thật khiến tướng công muốn ở bên nàng mãi thôi.

Trần Duyên giang rộng vòng tay, Lệ Ảnh thập phần vui mừng nép người vào lòng hắn.

– Chúng ta nán lại cũng đã đủ lâu rồi. Liên nhi ngày mai ta muốn lên đường, nàng hãy gọi Kim Nhu lại đây. – Ân.

Nghe thấy hắn sắp phải rời khỏi, Kim Liên sắc mặt phơn phớt buồn vội vàng quay lưng đi.

– Tướng công, tại sao chàng phải cần muội ấy làm mã phu, thiếp cũng biết đánh xe ngựa mà? – Nữ nhân ngốc, ta cùng nàng đều là Trúc Cơ tu sĩ ma tông sẽ khiến cho nhiều kẻ chú ý. Kim Nhu lại khác, tuy nàng ấy đã đột phá nhưng tin tức lại chưa hề lộ ra bên ngoài vì lẽ đó sẻ tránh được không ít mạo hiểm.

Hắn đã suy tính rất kỷ càng, lãnh địa của chính phái tuy nguy hiểm nhưng lại thua xa ma tông quản hạt hỗn loạn. Chỉ cần không gây phiền toái, du ngoạn nơi đây cũng xem như không tệ.

Ngày hôm sau, chiếc xe ngựa rong ruổi trên một con đường mòn. Đúng như Trần Duyên suy tính, xuất hành thập phần thuận lợi. Kim Nhu trước khi gia nhập trở thành Hợp Hoang Môn đệ tử, nàng vốn là gian hồ nữ tử. Mang trên người nữ hiệp y phục, bội kiếm trên tay Kim Nhu sắc đẹp càng trở nên xuất thần, không thua gì những nữ sĩ gian hồ hành hiệp trượng nghĩa.

– Khà khà Lệ Ảnh, nàng có tâm phục khẩu phục tướng công mưu kế chưa? Xe ngựa này vô cùng yên tĩnh lại rộng lớn nha, nàng lại có thể ngao du ngắm nhìn phong cảnh nơi đây nữa chứ.

Khoang xe ngựa hạn nhất này được Trần Duyên cẩn trọng chọn lựa, bên trong vô cùng thoáng đãng được hắn đem cả giường vào dù có 3 người nằm vẫn không thấy khó chịu.

– Ân. Thiếp biết, thiếp biết. Tướng công của thiếp là giỏi nhất không ai được như chàng đâu.

Chu Lệ Ảnh nữa quỳ nữa ngồi, diễm phụ để tướng công gối đầu trên đùi ngọc. Nàng đối với hắn khoe mẽ không khỏi phì cười nhưng vẫn thật tình khen ngợi hắn.

– Hai ngươi là người phương nào, nếu không tránh đường đừng trách ta ra tay dọn dẹp.

Chưa thể đắc ý được bao lâu xe ngựa không ngờ thật sự lại bị ngăn chở. Trần Duyên mặt mo ửng đỏ, Lệ Ảnh tay áo che miệng cố nén nụ cười.

– Bà cha nó chỉ là hai tên Luyện Khí kỳ mà lại có gan chặn đường cướp của, thời đại bây giờ thật quá loạn lạc rồi.

Trần Duyên nháy mắt nhận ra hai tên đó tu vi khiến hắn xém chút ngã ngửa, đồng thời xung quanh cũng có không ít người ẩn nấp. Vậy là hắn đã tình cờ đi ngang qua một ở mai phục của bọn người này. Y phục hỗn tập, chân khí phù phiếm, không có lấy một tên đột phá Trúc Cơ, những kẻ này chỉ là hạn tán tu đã bước tới bước đường cùng phải trở người làm cướp.

– Ah! Vẫn còn 1 tên thực lực nổi trội nha, hắn chắc chắn là kẻ cầm đầu bọn chúng. – Tướng công, bọn chúng tính sao bây giờ?

Kim Nhu hé màn cửa nàng nhẹ giọng hỏi hắn.

– Chỉ cần đánh ngất những người kia là được, trọng yếu là tên cầm đầu phía sau. Nàng đủ khả năng chống lại hắn chứ? – Thiếp thực lực đã không như xưa, sẽ khiến chàng phải mở rộng tầm mắt.

Bị hắn xem nhẹ Kim Nhu tình tình háo thắng trỗi dậy, nàng nhảy khỏi xe ngựa mắt phượng nhìn chằm chằm bọn chúng.

– He he he là một mỹ nhân, bên trong cũng còn một mỹ nhân khác. Lần này chúng ta không cần phải tranh giành nữa rồi, bắt hai nàng vể tha hồ mà hưởng lạc. – Súc sinh vô sỉ, ngươi không đáng được sống trên cõi đời này.

Kim Nhu tính tình dễ bộc phát, bội kiếm vừa ra khỏi vỏ tên nam nhân vừa nhục mạ nàng tại yết hầu để lại một vết đỏ thẫm.

– Hời những kẻ này đúng là ngu ngốc, Kim Nhu thật sự nổi khí rồi sợ rằng bọn chúng không kẻ nào có thể sống sót. – Huynh đệ cẩn trọng, nữ nhân này là một cao thủ không thể kinh thường được.

Nàng chưa hề bộc phát pháp lực tu vi Trúc Cơ vẫn chưa hề bại lộ. Những tán tu này ánh mắt quá thấp, bọn chúng vốn đã quen nhìn thấy đồng bạn tử nạn đên cũng không lấy đó mà lo sợ vẫn không chùn bước.

– Nghé con không sợ hổ. Kim Kiếm Trảm Hầu.

Nàng dễ dàng thi triển một môn công phái cấp 2 Ất đẵng, chỉ trong chớp mắt không chỉ hai kẻ chặn đường kia mà những bóng người nấp sau tán cây đều kinh khủng nhìn nàng hai tay ôm chặt lấy yết hầu môi mấm mấy không thể nói nên lời.

– Keeng…

Bội kiếm treo lơ lửng, rõ ràng đã bị kẻ khác chặn lại.

– Thì ra ngươi là kẻ đứng sau bọn chúng.

Kim Nhu bắt quyết, bội kiếm bị chặn đứng quay trở lại. Nàng phóng người bay lên, lưỡi kiếm chém một đường vào không trung đại thụ nơi đó lần lượt đổ rạp xuống. Nơi đó xuất hiện không chỉ một người mà là ba tên nam tử mắt trợn ngược câm thù nghiến răng ken két.

– Nữ nhân kia, ngươi dám cả gan giết người Súc Sinh Bang. Lão phu phải giết chết ngươi để an ủi vong linh huynh đệ. – Đại ca không cần phải ra tay, chỉ cần đệ cũng đủ đối phó nữ nhân này rồi.

Tên nam nhân hè mọn dáng người thấp lèo tèo, mặt híp, mặt chuột rõ ràng không phải là kẻ quân tử. Hắn phi người lên cao đạo bào rộng thùng thình vô cùng cản trở.

– Mỹ nhân, đêm nay nàng sẽ biết được sự lợi hại của lão Thử ta he he he…

Hắn một tay khẻ ấn pháp, từ trong tay ảo kia có vẻ như vô tình hướng về nàng. Chỉ trong khoảnh khắc một tia sáng mắt người khó lòng theo kịp bay vút đi nhắm vào người Kim Nhu.

– Tên hèn hạ, dám chủ ý đánh lén ta.

Đứng trước ba tên Trúc Cơ tu sĩ, Kim Nhu không hề buông lỏng đề phòng. Nàng bội kiếm chém xuống khiến tia sáng kia lộ nguyên hình, một cây châm bạc dài chừng bàn tay người tỏa ra âm khí nặng nề.

– Ả có chút bổn sự, Nhị Miêu. Nếu như Tam Thử không thể làm gì được ả ta thì đệ cũng hãy tham chiến đi.

Không ngoài dự đoán, Kim Nhu thực lực không thể xem thường. Nàng càng đánh càng hay chỉ sau vài hô hâp đã nghiền ép tên tu sĩ kia khiến hắn phải liên tục chống đỡ, hình châm pháp bảo gần như không có cơ may thi triển đòn thế phản công.

– Phốc… ah…

Bội kiếm của nàng theo một hướng vô cùng hiểm hóc đâm tới, Tam Thử không thể lẫn tránh. Lưỡi kiếm đòi mạng chỉ phút chốc nữa thôi sẽ hái xuống hắn đầu lâu. Không dễ dàng đầu hàng, Tam Thử liều mạng giơ Âm Ngân Châm lên chống đỡ.

Kết cục cái mạng may mắn còn có thể giữ lại nhưng 3 ngón tay cùng Pháp Bảo của hắn bị nàng bội kiếm gọt sạch.

– Tam Thử để ta giúp ngươi cầm xuống ả tiện nhân này.

Nhị Miêu muốn xông lên kẻo đêm dài lắm mộng nhưng tất cả đều đã muộn màn, trong xe ngựa Trần Duyên tính nhẫn nại đã bằng không. Dây dưa nữa ngày nếu như không sớm rời đi ắt hẳn sẽ đánh động tới những thế lực đồn trú gần đây. Trần Duyên hừ lạnh triệu hồi ra một đầu tiểu trùng nho nhỏ bí mật ném ra ngoài…

Lão đại của Súc Sinh Bang, Đại Cẩu tráng hán song thủ thậm chí còn lớn hơn bắp chân người vẫn còn đang vẻ bình chân như vại. Hắn sắc mặt bất biến rõ ràng là không hề có ý định ra tay. Nhưng nào biết rằng tử thần thật sự không nhắm vào hai tên kia mà đã tiếp cận rất gần hắn.

– Hửm? Bóng đen này là… Ahhhh…

Đại Cẩu tinh thần có chút lơ là, ngay tức khắc hắn đã phải trả giá bằng cả tính mạng. Một bóng đen cao lớn che khuất ánh mặt trời, Đại Cẩu quay người muốn biết rõ thực hư nhưng tiếp đón hắn chính là miệng lớn chứa chấp hàng vạn răng nhọn. Địa Long Khâu được Trần Duyên giải phóng sức mạnh thật sự mở rộng miệng lớn cuống lấy tên tu sĩ Đại Cẩu kia vào trong đồng thời lặn xuống mặt đất để lại một hố sâu to tướng.

– Đại ca…

Hai tên kia đang vây công Kim Nhu cũng nhận ra bọn hắn lão đại lâm nguy không khỏi hoảng hốt kêu la thất thanh. Cơ hội đã tới, mỹ nữ không hề có ý định nương tay, Pháp Bảo bội kiếm cắt một đường sắc ngót. Hai kẻ kia đầu lâu bay lên không trung, trên mặt vẫn còn đọng lại nét sợ hãi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237
Thông tin truyện
Tên truyện Trùng
Tác giả Hùng Sơn
Phân loại Chuyện XXX, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 09-05-2024 16:19:21
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cô bé ăn xin (Update phần 30)
Chiều vợ dâm (Update phần 49) - Strych09
Căn phòng dục vọng (Update phần 39) - cyrusB
Cô giáo Quỳnh Thư (Update phần 30)
Bị thầy phá trinh (Update phần 14)
Dì Hạnh (Update phần 30)
Trái cấm (Update phần 12) - Mai Sương Sương