Thằng nhà quê
Đang nghĩ ngợi mông lung thì bỗng một người đỗ xịch xe máy trước cửa hiệu, Nhung ngẩng lên mình, hóa ra là nó. Thằng Bách đang dựng chân chống xuống nhìn cô cười toe toét. Sao tự dưng trông nó đáng ghét thế không biết, như thể đã là gì của nhau rồi không bằng ấy. Cái vẻ mặt nó có cái gì như sự tự mãn thỏa thuê. Nhung lập tức cúi xuống bàn may tiếp tục với cái áo đầm đang cắt dở làm như không chú ý gì tới sự xuất hiện của nó. Thằng Bách có vẻ hơi bẽ bàng: – Chào cô… Cô… cô vẫn nhớ cháu chưa may được gì đấy chứ – Nó lắp bắp. – Ừ… Vậy muốn may gì nào? – Nhung hỏi cộc lốc. – May quần cô nhé… – Ngồi đó đi, chờ chút rồi cô đo. – Nhung lạnh lùng trả lời
Thằng Bách ngồi xuống cái ghế nhỏ ở trong góc. Nó nhìn cô từ phía sau với một dấu hỏi lớn trong đầu: “chuyện gì vậy nhỉ, hôm ấy khi xong mọi chuyện cô ấy vẫn rất vui vẻ cơ mà, sao hôm nay bỗng dưng lại trở chứng như thế, đàn bà đúng là phức tạp”. Nó ngồi phân vân mãi, điểm qua tất cả mọi sự kiện để tìm nguyên nhân nhưng không thấy điều gì khiến cô có thể bỗng dưng lạnh lùng như thế này. Hồi lâu sau nó đành cất tiếng phá tan bầu không khí im lặng đang bao trùm: – Cô mệt hay sao vậy… Cháu thấy cô không vui. – Không mệt, không sao cả… Có gì đâu mà vui… Nào đứng lên cô đo.
Cô Nhung cầm cái thước dây quay lại phía nó đứng chờ, mắt nhìn xuống sàn nhà mà không thèm nhìn nó. Nó đứng lên bước lại, cô cúi xuống đo, tránh những va chạm không cần thiết. Thằng Bách cúi xuống nhìn cô, sao tự dưng nó thấy cô xa lạ, hoàn toàn không còn một cảm xúc gì nữa, khác hẳn với lúc trên đường tới đây. Nó đã háo hức muốn đến thật nhanh để được thấy cô tươi cười đón nó, được thấy ánh mắt cô long lanh lúng liếng đưa tình với nó. Nhưng bây giờ nó thấy nguội lạnh, không phải vì không còn thích cô nữa mà vì thái độ xa lạ của cô.
Cô Nhung đo xong, lại quay trở lại bàn ghi chép số đo vào một quyển sổ. Nó thấy chuyện ấy thật vô nghĩa, có phải nó muốn may đâu, không biết tay nghề cô thế nào chứ đã lâu rồi nó không may đồ nữa mà chỉ đi mua hàng hiệu. Mục đích đến đây là để trò chuyện đong đưa với cô rồi lại đưa cô đi chứ đâu phải may vá gì. – Thôi cô ạ… Cháu không may nữa… Cháu xin lỗi nếu đã làm cô buồn… Cháu về đây.
Nó cất giọng buồn bã và bước xuống đường, không nhìn cô. Nó nghĩ thế là xong rồi, chắc hẳn nỗi ân hận đã giày vò cô suốt mấy ngày qua và cô không muốn tiếp tục nữa. Nó tra chìa khóa xe và nổ máy. Bấy giờ Nhung như sực tỉnh thoát ra khỏi màn sương lạnh giá do chính mình buông xuống. Cô cất tiếng gọi: – Bách, lại cô bảo. – Vâng, gì thế ạ. – Bách ngẩng lên nhìn cô với vẻ mặt buồn bã. – Vào đây. – Nhung nói và quay lại đi vào nhà trong.
Thằng Bách tắt máy rồi bước vội theo Nhung vào trong gian giữa. Nhung vẫn tiếp tục đi sâu vào bên trong, qua cái bàn ăn gần chân cầu thang, vào tận trong gian bếp. Trong đó tối mò mò, Bách đứng lại ở gian giữa nhìn theo, lưỡng lự một thoáng rồi cũng đi vào đó. Khi đã đối diện với cô Nhung, trong ánh sáng không đủ rõ nó thoáng thấy mắt cô long lanh ngấn nước. Vừa định mở miệng nói một câu xin lỗi nữa thì bất ngờ cô Nhung ôm choàng lấy cổ nó vít xuống, cuống quít vồ vập hôn lên môi nó, nước mắt cô chảy dài xuống làm nụ hôn mặn chát. Nó ngỡ ngàng để yên cho cô hôn, vòng tay đỡ nhẹ hai bờ vai cô. Cô vừa hôn vừa kéo nó vào trong góc khuất để bên ngoài không nhìn thấy. Nụ hôn của cô gấp gáp, cô kiễng chân lên kéo ghì nó xuống mà hôn mải miết như thể rời ra là nó đi luôn vậy… Nụ hôn chậm dần rồi từ từ dừng lại, cô thả chân chùng xuống, úp mặt vào một bên ngực nó, vòng tay vẫn quàng quanh cổ nó. – Cô Nhung… Cháu… – Đừng nói gì cả…
Cô lặng lẽ đứng ôm nó, người cô áp vào nó run rẩy. Nó lại thấy được cái cảm giác khao khát thèm muốn như khi trước. Hai tay thả xuống eo lưng cô kéo sát vào, lần xuống dưới bờ mông xoa nắn. Cô vẫn đứng yên, nó cảm nhận được nhịp đập dồn dập bên trong khuôn ngực mềm mại đang áp vào nó. Nó vòng tay ra đằng trước định cho vào trong quần cô, cô vội buông nó ra vừa chùi nước mắt vừa nói khẽ: – Con bé đi chợ sắp về đấy… – Cô đóng cửa hiệu đi, cháu lại đưa cô đi ăn nhé. – Nó phấn chấn tinh thần trở lại – Thôi đừng đi nữa, con bé nó thấy đi nhiều không hay. – Vậy cháu về nhà… đợi cô nhé. – Nó ngập ngừng. – Nhưng… cô nhiều việc lắm… – Nhung cũng ngập ngừng. – Thôi mà, cô cũng phải nghỉ trưa chứ. – Nó nài ép
Im lặng giây lát, rồi cô cũng đồng ý: – … Ừ… Về trước đi.
Nó sướng run lên hôn chụt một cái vào má cô rồi chạy vụt ra ngoài xe, Nhung nhìn theo vừa đưa tay sờ má vừa mỉm cười nghĩ thầm: “Cái thằng… cứ như trẻ con vậy, thế mà lúc trên giường thì đến là ghê”. Cô đứng nhìn theo cho đến khi nó đi khuất mới bước ra ngoài cửa hiệu. Nghĩ đến lúc sẽ tới căn hộ của nó và những gì sẽ diễn ra, bất giác hai má cô nóng bừng và trống ngực khua lên rộn rã.
… Bạn đang đọc truyện Thằng nhà quê tại nguồn: https://truyensex.asia
Sau bữa trưa có phần vội vã, Nhung giục con bé giúp việc dọn dẹp rồi lên gác thay quần áo. Đứng trước tấm gương lớn trong phòng ngủ, Nhung cởi bỏ dần quần áo ra và tự ngắm mình trong gương với vẻ hài lòng. Ở cái tuổi 35 của người phụ nữ, Nhung vẫn giữ được vẻ đẹp đầy đặn vốn có khi xưa, thậm chí bây giờ nhìn cô còn đằm thắm mặn mà hơn. Gỡ bỏ chiếc áo ngực, hai tay Nhung nâng hai bầu vú xoay mình trước gương ngắm nghía, phải nói là đẹp, cô tự công nhận với mình như thế, đầu vú nhỏ nhắn và quầng vú thì không quá thâm, bầu vú vẫn giữ được độ đàn hồi cần thiết để không bị chảy xệ xuống.
Cô vuốt ve quanh bụng, giá mà nó không có một ngấn mỡ lằn lên ở dưới thì tuyệt biết bao, nhưng cái rốn sâu hõm phía trên thì trông lại rất hấp dẫn. Cô tụt quần xuống, đôi chân thẳng thon nhỏ rất cân đối với cái hông nở nang. Nhung kéo trễ quần lót xuống, xoa xoa túm lông đen óng và tủm tỉm cười một mình, lát nữa thì chỗ này chết điếng với thằng nhỏ kia đây. Cô thấy nứng ghê với ý nghĩ đó, day day nhè nhẹ trên khe bướm mơ màng nghĩ tới giờ phút giao hoan sắp tới. Chao ôi, mình không còn làm chủ được nữa rồi. Cô nhanh chóng cởi bỏ hết đồ và lựa một bộ đồ lót thật quyến rũ mặc vào người. Tuy nhiên, bên ngoài cô lại chọn một bộ thật giản dị: quần jean, áo thun mỏng và một áo khoác nhẹ bên ngoài. Cô không muốn người ta để ý khi tới chỗ nó, và dĩ nhiên cô không quên xách theo một cái túi to, trông cô như khách tới thăm người thâm mang theo quà cáp vậy.
Thằng Bách trở về nhà trong bộ dạng vội vã. Nó vừa mới kịp ăn rất nhanh ở một nhà hàng quen thuộc. Nó tự nhủ trưa nay sẽ cần khá nhiều năng lượng nên đã chọn những món ăn thật bổ dưỡng vì vậy bây giờ nó cảm thấy khá no nê nên cần phải đi tắm một cái cho nhẹ bớt. Nó khóa cửa chính lại và lao vào phòng tắm, làn nước ấm làm nó thấy dễ chịu. Nó tắm và nghĩ tới cô Nhung, nghĩ tới lúc được làm tình với cô sắp tới mà lòng lâng lâng một niềm vui khôn tả. Hôm nay phải cho cô ấy một lần sướng mê tơi rụng rời để không còn cái kiểu làm mặt lạnh với mình như lúc nãy nữa. Nó thầm nghĩ như thế và tay mân mê con cu đang cứng dần lên trong làn nước ấm. Con cu này sẽ làm cô nhớ mãi cho mà xem, nó tự hào nhìn xuống cái vật trời phú của mình.
Tắm xong nó lau mình và cứ tồng ngồng như thế đi ra phòng ngoài. Nó chọn một bộ đồ nhẹ mặc vào, con chim thoải mái lủng lẳng trong quần không mặc xịp. Nó mỉm cười thích thú, khoan khoái ngả mình trên chiếc sô-pha ở phòng khách, với tay vớ lấy cái điều khiển bật dàn máy. Tiếng nhạc du dương êm dịu tràn ngập khắp căn phòng. Chợt nó nghĩ trong không gian lãng mạn thế này sao không có rượu nhẹ và nến nhỉ. Cô ấy đã rất tuyệt vời sau khi uống vài li rượu vang trong bữa ăn trưa hôm ấy. Nó vội chạy lại chỗ quầy bar tìm kiếm, chỉ còn lại một chút uýt-ki mà bố nó uống dở từ hồi lâu rồi, nhưng socola và bánh kẹo thì rất nhiều vì nó vừa tha lên từ hôm sau Tết… Thôi cũng được, tạo không khí là chính. Nó ra bếp tìm 1 cây nến rồi mang mọi thứ ra bày biện trên bàn. Chai rượu, hai chiếc li nhỏ, socola và bánh, một cây nến trắng. Nhìn cũng được đấy, nó lùi ra xa ngắm nghía và thấy rằng phải giảm bớt ánh sáng. Nó kéo tất cả rèm lại và hài lòng với không gian tương đối lãng mạn mà nó vừa tạo ra. Giờ thì yên tâm ngồi chờ được rồi.
Tiếng chuông đột nhiên vang lên, dù biết trước nhưng nó vẫn không khỏi giật mình. Vội vàng chạy ra mở cửa, chỉ vừa mới hé ra thì cô Nhung đã lách vào ngay và tiện tay sập luôn cửa lại. Đứng nép bên vóc dáng cao lớn của nó, cô ngước lên nhìn, vừa cười vừa nói: – Khiếp, cứ lén lén lút lút như buôn hàng giả ấy… – Như vậy mới thú vị chứ cô… – Nó cười đáp và cầm tay cô dẫn vào trong.
Đi vào tới không gian phòng khách, Nhung ngẩn người ra một lúc rồi phì cười trước sự sắp đặt chuẩn bị của nó trên bàn. Một chai rượu còn một nửa, vài thanh socola, bánh kẹo và đặc biệt là một ngọn nến đang cháy sáng lung linh. Cô cười mà thấy trong lòng xúc động thật sự. Hóa ra thằng nhóc này cũng tình cảm ra phết, chồng cô chưa bao giờ tạo được những bất ngờ nho nhỏ thế này trong cuộc sống vợ chồng hơn 10 năm trời với cô. Cô ngồi xuống chiếc sô-pha và cởi áo khoác ngoài vắt lên lưng ghế. Thằng Bách lom khom ở bên cạnh xăng xái rót rượu. – Thôi, cô không uống rượu đâu, đừng rót Bách. – Nhung xua tay. – Ấy, phải uống một chút cho hưng phấn chứ. – Bách nói và cầm 1 li đưa cho cô.
Cô Nhung đành cầm lấy li rượu nhấp một ngụm nhỏ, chất cồn chảy xuống cổ nóng ran, hơi men bừng bừng bốc lên khiến cô nhăn mặt. – Rượu này nặng quá… – Nhung đặt li xuống bàn. – Thêm vài ngụm nữa là cô lại thấy nó nhẹ ngay. – Bách cười và cũng đặt li xuống.
Nó ngồi xuống bên cạnh Nhung, chân tay lóng ngóng chưa biết nên bắt đầu như thế nào. Nhung cũng vậy, cô ngồi yên hai bàn tay đan vào nhau để trên đùi. Thằng Bách thấy không khí im lặng hơi lâu nên tỏ ra lúng túng, nó muốn ôm lấy cô để bắt đầu nhưng lại e dè cái vẻ lạnh lùng của cô khi trưa nên ngập ngừng chưa dám. Cuối cùng thì Nhung phá vỡ không khí nặng nề đó, cô đưa tay sang cầm lấy bàn tay nó, không dám quay sang nhìn nó, cô hỏi khẽ: – Tại sao Bách thích làm chuyện này với cô. Bách còn trẻ, lại con nhà khá giả, đâu thiếu các cô gái xinh đẹp ở xung quanh. – Cháu cũng không biết nữa, cứ ở gần cô là thấy rạo rực hết cả người. – Bách nói khẽ và nắm chặt bàn tay cô Nhung. – Bách thấy như thế từ bao giờ. – Cô Nhung hỏi và hơi liếc sang nhìn nó. – Từ hôm Tết. – Bách trả lời ngay không đắn đo. – Điêu… Mới gặp người ta lần đầu mà rạo rực ngay được á ? – Cô Nhung mỉm cười. – Thật mà. – Bách đã quay hẳn sang phía cô, bàn tay đặt lên đùi cô. – Thế hôm vừa rồi thì sao? Có phải Bách đã có chủ ý từ trước rồi đúng không – Nhung gặng hỏi.
Ngập ngừng một lúc, nó nói: – Không… Lên đây rồi mới có… Do hoàn cảnh xô đẩy mà. – Lại nói dối cô rồi… – Nhung dứ ngón tay lên trán nó: – Trông thế này mà cũng gớm lắm… – Tại cô đẹp quá mà… Cho cháu hôn nhé. – Bách cười giả lả. – Hứ… Không được…
Nhung quay đi, dẩu môi lên ra điều không thèm. Dĩ nhiên thằng Bách biết là Nhung đang trêu nó nên nó nhẹ nhàng kéo khuôn mặt cô xoay lại, chưa vội hôn ngay nó áp môi vào má vào cổ Nhung hít hà, bàn tay trượt xuống ngực cô sờ nắn qua cái áo thun mỏng. Nhung ngửa đầu ra sau ghế thở dài… Ôi, thế là bắt đầu rồi đấy, mình cũng thấy rạo rực hết cả người lên rồi.
Thằng Bách liếm mút dái tai cô, vòng một tay ra sau lưng cô ôm lấy kéo vào mình, tay kia luồn ngược từ dưới lên vào trong áo cô. Thân mình cô nóng rực, nó sung sướng bóp nắn hai bên vú đang chật căng trong cái áo lót mềm mại. Nhung rên khẽ, cô thấy hưng phấn quá bèn quay sang ghé môi hôn thằng Bách. Nó lập tức đáp lại ngay bằng một cái hôn thật chặt, thật nóng làm cho Nhung run rẩy. Bàn tay nó đã rời ngực cô đi xuống dưới và đang cố gắng luồn qua cái cạp quần jean khá chật của cô. Không còn e ngại gì nữa, Nhung thò tay xuống mở khuy quần và kéo khóa xuống cho bàn tay nó tha hồ đi xuống sâu. Tay nó cho vào tận trong quần lót, đang rờ nắn trên đám lông mu và cố gắng đi xuống sâu hơn nữa nhưng quần chật quá. Nhung bèn rời đôi môi của nó, tự mình tụt cái quần jean ra, quần khá chật làm cô cũng phải chật vật mới kéo được nó ra khỏi đôi chân mình. Khi đã lột được nó ra, chỉ còn lại cái quần lót màu tím ren rất mỏng che vùng háng, Nhung nhìn thằng Bách đang chăm chú vào đó, cô cười nói: – Thích không !… Nhưng cấm không được làm đau nó đấy nhé. – Đau là thế nào… Bách sẽ làm cho nó sướng chứ. – Bách cũng cười và đưa tay vuốt ve bên ngoài quần lót của cô. – Chim to thế thì đau chứ còn gì nữa… – Nhung nói và liếc nhìn sang đũng quần nó đang dựng lên một đống lùm lùm. – Há há… Lần trước cô đau à… Vậy lần này làm nhẹ nhẹ thôi cô nhé… – Thằng Bách cười to. – Đồ quỉ… Vừa to vừa cứng, ghê chết đi được. – Nhung nói xong mặt đỏ lựng lên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng nhà quê |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện XXX, Con gái thủ dâm, Đụ cave, Đụ công khai, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Đụ tập thể, Đụ với hàng xóm, Làm tình tay ba, Thọc tay vô đít, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 18-02-2024 09:46:57 |