truyensex.asia > Chuyện XXX > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 111
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Mỹ thiếu phụ bờ môi bị hôn, phát ra tiếng “um… um… ” rên nhẹ, mấy năm trôi qua nàng và Viên Thừa Chí như hình với bóng, tận tình hưởng thụ chuyện phu thê, mỗi lần trần truồng cùng Viên Thừa Chí, mặc tình Viên Thừa Chí tại trên người của mình rong ruổi, sau cuộc mây mưa, mồ hôi đầm đìa, nàng hạnh phúc ghé vào trên người Viên Thừa Chí, nàng mới biết được, mình vẫn không có thói quen thiếu Viên Thừa Chí dù chỉ một ngày, suốt một năm qua từ khi trở thành góa phụ trong sự cô đơn tỉnh mịch, hôm nay lần đầu tiên tiếp xúc trực tiếp hôn môi với một nam nhân, ngay lập tức cả người Viên phu nhân không tự chủ được, lúc này tuy rằng biết đây là tình thế bất đắc dĩ, nhưng nàng lại cảm thấy theo đầu lưỡi của hắn len vào trong miệng quấn lấy đầu lưỡi của mình, dưới sự kích thích của thể xác, có một làn nhiệt lưu xông lên từ ở chỗ sâu trong bên dưới hạ thể, cả người nóng cháy, nhục nhã nàng chỉ có thể ở trong lòng tự an ủi mình, vì để giữ mạng, có chút nhục nhã cũng là đáng giá, dưới sự khuất nhục Viên phu nhân cảm thấy nụ hôn này tựa hồ phá lệ dài lâu, hô hấp của nàng đã trở nên dồn dập.

Khi Tống Thiên Thư buông ra khỏi đôi môi của nàng, Viên phu nhân cả kinh khi thấy dục tính tiềm ẩn bên trong người mình làm cho toàn thân nhột nhạt, trong lòng cũng biết vừa rồi là do nụ hôn kia khiêu khích, thân thể của mình gây nên phản ánh, không khỏi âm thầm tự trách bản thân.

Đông Phương Bất Bại đã sớm nhìn thấy rõ trong chăn còn có một người nữ nhân, tuy không thấy rõ chính diện, nhưng chỉ dựa vào thân thể của nàng lộ ra băng cơ tuyết bối, cũng đủ để mà có thể xưng tụng một tuyệt sắc đại mỹ nhân.

– Tống huynh đệ quả nhiên thật là phong lưu, đêm nay trong hoàng cung có thích khách, ngươi lại nằm ở đây hưởng thụ ôn nhu.

Đông Phương Bất Bại lạnh lùng nhìn Tống Thanh Thư nói.

Tống Thanh Thư sắc mặt tái xanh, cũng không đáp lời, lặng lẽ kéo cái chăn che kín thân thể mềm mại bên cạnh mình.

Đông Phương Bất Bại đột nhiên vẻ mặt biến đổi nói tiếp:

– Tống Thanh Thư ngươi thật là to gan, toàn bộ nữ nhân trong hoàng cung đều là của hoàng đế, ngươi ngay cả nữ nhân của hoàng thượng cũng dám mạo phạm?

Tống Thanh Thư khàn khàn, cay đắng nói:

– Tống mỗ tham hoa háo sắc, thấy sắc đẹp thì không nhịn được, hôm nay gặp tai họa là do gieo gió thì gặp bão. Đông Phương giáo chủ, ra tay đi… Tống mỗ tuy rằng biết rõ không phải là đối thủ giáo chủ, nhưng cũng không phải là hạng người bó tay chờ chết.

Nói xong hắn ngồi dậy giơ kiếm trước ngực, bộ dạng liều mạng cùng chết.

– Khoan đã…

Đông Phương Bất Bại cũng thấy mình lờ mờ không hiểu ra sao, chuyện xảy ra không đúng như suy đoán của mình? Liếc mắt nhìn nữ nhân nằm trên giường, rồi hỏi.

– Nữ nhân này là ai?

Tống Thanh Thư sắc mặt biến ảo không ngừng, làm như trong nội tâm đang giãy dụa, cuối cùng vẫn khàn giọng nói:

– Mật phi…

– Mật phi?

Đông Phương Bất Bại giật mình, vốn y tưởng rằng nữ nhân này cao lắm là một cung nữ nào đó ở trong cung, nào ngờ Tống Thanh Thư lá gan lại lớn như vậy, dám đụng vào Mật phi mà hoàng đế Khang Hy sủng ái nhất.

– Mật phi nương nương, có phải là Tống Thanh Thư bức bách nương nương?

Đông Phương Bất Bại nhìn nữ nhân trên giường, trầm giọng hỏi, nghĩ thầm nếu là Tống Thanh Thư dựa vào võ công, để làm cái việc hái hoa đạo tặc, thì chính mình cũng không ngại tiện tay loại đi thứ cặn bã này.

– Không phải… bổn cung chính mình… chính mình tự nguyện.

Trên giường nữ nhân do dự một lát, rồi trả lời giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Tống Thanh Thư thâm tình nhìn nữ nhân, quay đầu lại, tựa như là đã nghĩ thông suốt, đem thanh kiếm gỗ ném qua một bên, cười nhạt nói:

– Tống mỗ tự biết không phải đối thủ giáo chủ, cam nguyện chịu chết, chỉ cầu giáo chủ mở lòng từ bi, không nên để cho danh tiết Mật phi bị hủy.

– Không được! Nếu chết thì chúng ta cùng chết, nguyện kiếp sau chúng ta có thể quang minh chính đại làm một đôi phu thê.

Trong chăn duỗi ra một cánh tay mềm mại ngọc trắng, rồi dứt khoát lôi kéo Tống Thanh Thư tay kéo xuống.

Nhìn hai người nhỏ to tâm sự, Đông Phương Bất Bại không còn kiên nhẫn, trong lòng suy nghĩ: “Xem ra tên thích khách cũng không phải là Tống Thanh Thư, tại vì nếu hắn là thích khách, bị vạch trần thì đơn giản chỉ chết có một mạng của hắn mà thôi, nhưng Tống Thanh Thư lại ôm lấy phi tần của hoàng đế, nếu bị phát hiện thì tội tru di tam tộc không thể nào thoát được…”

Nghĩ tới đây, Đông Phương Bất Bại hừ lạnh một tiếng:

– Bản tọa không có nhàn hạ quan tâm đến các người, nếu Tống huynh đệ đang có nương nương làm bạn, bản tọa cũng không quấy rầy nữa.

Vừa dứt lời, bóng người đã biến mất.

Nhìn thấy đã thành công việc đánh lừa Đông Phương Bất Bại, lúc này Tống Thanh Thư cảm thấy trên lưng quần áo đều thẩm thấu mồ hôi lạnh.

Vừa rồi trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tống Thanh Thư quyết định đánh cược, đánh cược Đông Phương Bất Bại chỉ quan tâm đến lợi ích của mình, y tuyệt không phải là một trung quân ái quốc chí sĩ, quả nhiên, Đông Phương Bất Bại khi nghe thấy hoàng đế bị mang mũ xanh, cũng không chút hứng thú mật báo với Khang Hy, trái lại là lãnh đạm rời đi.

Tống Thanh Thư sau khi hết sức áp chế đối phó với Đông Phương Bất Bại, bây giờ mới dám quan sát kỹ dưới thân mình là thân thể mỹ thiếu phụ mê người thành thục, nhìn xem một cỗ thanh khiết hoàn mỹ, da thịt trơn nhẵn, trong trắng lộ hồng, quả thực không nhận ra là nàng đã là một phụ nhân đã kết hôn.

Tống Thiên Thư nhịn không được lại nằng nề nằm úp, đặt nàng ở dưới thân thể của mình! Viên phu nhân lại càng hoảng hoảng hốt!

– Nhanh mau buông tay!

– Suỵt… nhỏ giọng, Đông Phương Bất Bại có thể là chưa rời xa mà vẫn ở đâu quanh đây, chúng ta hãy diễn kịch thêm một chút, phòng ngừa vạn nhất bị lộ ra sơ hở…

Vừa rồi vì để đánh lừa Đông Phương Bất Bại, Viên phu nhân thoát ra cái áo lót trắng thiếp thân chỉ còn lại cái yếm cùng cái tiểu nội khố mà thôi, trên giường cùng Tống Thanh Thư da thịt chạm nhau, cảm thụ bên cạnh nhiệt độ thân thể của hắn, nghe có chút tiếng hít thở trầm trọng, Viên phu nhân tim đập có chút gia tốc, khuôn mặt cũng lại càng thêm nóng lên, sâu trong nội tâm, có loại không hiểu ra sao kích động bồng bềnh, thân thể nàng giờ lại run rẩy vặn vẹo…

Tống Thanh Thư lần thừa cơ hôn tới lên đôi môi thanh khiết của Viên phu nhân, một loại hương thơm thục nữ sâu kín làm hắn hết sức hưng phấn, hắn le lưỡi liếm lên hàm răng nàng đang đóng chặt lại, trong lúc ý loạn tình mê, nàng đôi môi anh đào khẻ nhếch, đón lấy đầu lưỡi nam nhân cực kỳ mang tính xâm lược vào miệng nhỏ của nàng, hút mút lấy cái lưỡi nhỏ thơm tho, nhấm nháp lấy từ ở trong miệng nàng nước bọt ngọt ngào, giờ thì cái lưỡi của Viên phu nhân chủ động đưa ra ngoài cùng lưỡi hắn dây dưa cùng một chỗ, quấn lấy lẫn nhau, hôn hít lấy!

Tống Thanh Thư tất nhiên là vui mừng vạn phần, miệng hắn rộng mở ra, đem cái lưỡi kiều nộn đỏ tươi mềm mại ngậm tại trong miệng, hết sức ôn nhu mút vào liếm láp, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi kích tình khi thì chống đối, khi thì lại trằn trọc triền miên.

Chẳng lẽ mình lần này cũng bị hắn lăng nhục sao? Mặc kệ Viên phu nhân trong nội tâm nàng như thế nào hò hét, thân thể của nàng cũng không có cách nào nghe nàng sai sử.

Trong khi hôn nhau, Tống Thanh Thư bắt đầu dùng biên độ nhỏ động đậy cái mông mình, để cho cây nhục côn bên trong quần đụng chạm lấy mật huyệt của nàng, tả xung hữu đột, từng chút một mà xâm nhập, động tác kia nhẹ nhàng cực kỳ!

Bỗng nhiên tựa hồ có một vật cứng chạm vào ở giữa hai chân của mình, thỉnh thoảng nhẹ nhàng làm phiền, Viên phu nhân đã là một thiếu phụ thành thục đương nhiên hiểu rõ cái này là vật gì, trong thân thể nàng ngoại trừ phu quân xâm lấn, từ trước đến giờ chưa hề va chạm với bất cứ một nam nhân nào, lúc này Viên phu nhân một khỏa tâm hồn thiếu nữ đã rớt xuống đáy cốc, cái kia của hắn nóng rực so với phu quân của mình còn muốn to và dài gần gấp đôi, nàng cảm giác được rõ ràng giữa hai chân của mình, cái kia đang đè xuống vào chính giữa trung gian hai bên mép ngoài cái âm hộ, vừa mới nghĩ tới nhục côn của hắn cứng chắc khỏe mạnh như vậy, trong lòng Viên phu nhân vừa thẹn vừa vội, bên trong hạ thể sản sinh ra một luồng sóng dậy, nàng sợ tới mức suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, hô hấp nàng càng gia tăng gấp rút hơn.

Nàng rất hoảng sợ khi phát hiện, chẳng hiểu vì sao mà mình lắc lư cái mông, tựa như chỉnh lý phương hướng để cho cây nhục côn của hắn chính xác chăm chú đặt ở trước cửa miệng mật động mà ép chặt cọ sát, nơi đó vùng thịt non của nàng phảng phất cũng như là bị phỏng.

Từng trận cảm giác khác thường, từ bụng dưới của nàng khuếch tán ra, hai đầu núm vú bắt đầu phồng lớn, cửa ngọc môn quan đang đóng chặt trong lúc bất tri bất giác hơi mở ra một cái khe nhỏ, vài giọt dịch nhờn trong suốt chậm rãi chảy ra, làm thẩm thấu làm ướt bên trong cái tiểu nội khố, Viên phu nhân rụt rè nhẫn nhịn không lên tiếng, nhưng hai bên gò má đã nổi lên đỏ ửng đáng yêu, nàng không chịu đựng được bên dưới hạ thể truyền đến những cơn ngứa nhột, cuối vẫn là ỡm ờ mà đem hai chân hơi mở ra!

Tống Thiên Thư dùng cây nhục côn đâm vào chính giữa âm hộ của Viên phu nhân, cứ việc cách lớp quần, cũng cảm giác được hạ thân của nàng đã là cỏ dại lan tràn, chân thực nói cho hắn biết là Viên phu nhân giờ khắc này đang chịu đựng dày vò, cho thấy nàng cỡ nào khát khao, thế nhưng Viên phu nhân không dám kêu ra tiếng, nàng rất sợ mình bị Tống Thiên Thư chinh phục, tận lực không để mình rơi vào hố sâu dục hải, vì sẽ trở thành một dâm oa đãng phụ để người khinh thường, bỗng nhiên thân thể thành thục kia kịch liệt run rẩy, mông ngọc nhiệt tình kịch liệt hùa với động tác của Tống Thanh Thư.

Rất nhanh khuôn mặt của Viên phu nhân đỏ bừng đến mức như muốn chảy ra nước, một bên truyền tới giọng nói nức nở.

– Ngươi nhanh leo xuống đi…

Tống Thanh Thư cũng đành từ từ ngồi dậy, quay lưng về phía Viên phu nhân nói:

– Chuyện bất đắc dĩ, mong rằng Ôn cô nương thứ lỗi.

Viên phu nhân mặc lại xiêm y xong, trong lòng âm thầm thề: “ Chỉ cần có thể thay thế Viên đại ca báo thù, ta đồng ý trả bất cứ giá nào… ”

Lúc này Viên phu nhân hỏi hắn:

– Ngươi mới vừa rồi nói có biện pháp báo thù cho ta, đó là cách gì?

Tống Thanh Thư cứng lại, không thể làm gì khác hơn phải nói:

– Chẳng lẽ Viên phu nhân đã quên sư môn của Viên đại hiệp?

– Phái Hoa sơn là sư thừa của Viên đại ca cùng với học võ công của phụ thân ta là Kim Xà Lang Quân.

Viên phu nhân nghi hoặc nói tiếp.

– Phụ thân của ta đã tạ thế nhiều năm, còn Thần Kiếm Tiên Viên sư phụ của Viên đại ca, võ công sau này chắc cũng chỉ ngang với Viên đại ca, nếu như cầu xin sư phụ của Viên đại ca báo thù, chỉ sợ rằng ngược lại sẽ làm hại tính mạng sư phụ lão nhân gia mà thôi.

Tống Thanh Thư quay đầu lại chậm rãi nói:

– Nói đúng ra, Viên đại hiệp sư thừa phái Hoa Sơn thuộc về kiếm tông, mà võ công cao nhất của kiếm tông không phải là Thần Kiếm Tiên Viên Mục Nhân Thanh, mà là một người khác, võ công có thể cùng với Đông Phương Bất Bại ngang hang.

– Là ai?

Viên phu nhân ánh mắt sáng lên, nghĩ thầm chẳng lẽ sư môn Viên đại ca còn có cao thủ khác.

– Đó là người được xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm pháp Hoa Sơn Kiếm thánh Phong Thanh Dương.

Tống Thanh Thư tâm tư lại phiêu lãng về trận chiến lúc trước ở đỉnh Tư Quá nhai.

– Phong Thanh Dương?

Nàng giờ mới nhớ tới lời đồn đại trong chốn giang hồ liên quan tới người này…

– Không sai, chỉ cần có thể thỉnh cầu lão tiến bối xuống hạ sơn, phối hợp với những người còn lại của Hoa Sơn kiếm tông, chuyện Viên phu nhân muốn báo cũng không phải là không thể.

Tống Thanh Thư âm thầm thở dài một hơi: “ Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, chính mình nhọc nhằn khổ sở ở trong triều đình Mãn Thanh một thời gian lâu như vậy, bậy giờ vì một Viên phu nhân từ bỏ, có đáng sao… ”

– Được, ta lập tức đến trên Hoa Sơn cầu sư phụ lão nhân gia người ra mặt, xem có thể thỉnh cầu tiền bối Phong Thanh Dương có chịu hạ sơn hay không.

Đại kế báo thù đã có, Viên phu nhân hận lúc này không thể ngay lập tức xuất hiện ở Hoa Sơn.

– Trời đã sáng tỏ, Viên phu nhân làm sao trở ra hoàng cung được.

Tống Thanh Thư liền vội vàng kéo nàng lại nói tiếp:

– Lại nói, trong thời gian này Đông Phương Bất Bại chắn chắn sẽ quan sát rất chặt, Viên phu nhân đi ra ngoài không phải là bị hắn tóm gọn hay sao? Hay là cứ ở đây thêm mấy ngày, chúng ta trao đổi kỹ lưởng về kế hoạch báo thù cho Viên phu nhân.

Viên phu nhân nghiêng cổ nhìn hắn, đột nhiên nàng mỉm cười hỏi:

– Ngươi có lòng tốt lưu ta ở lại thêm mấy ngày, có phải là muốn chiếm tiện nghi của ta?

– Bên trong thâm cung cô quạnh, có mỹ nhân làm bạn, dù sao cũng hơn một người cô độc.

Tống Thanh Thư không thừa nhận cũng không phủ nhận, trả lời xong liền ngồi xếp bằng xuống vận lên Cửu Âm chân kinh chữa thương bên trong cơ thể.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 01-02-2024 00:21:09
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đụ đéo bà chủ (Update phần 33)
Về quê – Drop (Update phần 40)
Con Thảo mập (Update phần 15) - Anh Khoa
Vua giáp vàng (Update phần 93)
Món ăn đặc biệt (Update phần 32)
Địt em Linh cùng bàn (Update phần 34)
Không khép nổi chân (Update phần 195)