truyensex.asia > Chuyện XXX > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 52
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Ta tuy rằng hành động thì bất chấp, có điều lời hứa thì luôn tuân thủ.

Tống Thanh Thư thấy Vân Trung Hạc vẫn không tin tưởng vào lời của mình, không thể làm gì khác hơn là nói:

– Ta có thể thề độc, có điều ngươi cũng phải thề độc, nếu như sau này lại gieo vạ cho nữ nhân…

Vân Trung Hạc lúc này la cá nằm trên thớt, cũng không tìm được biện pháp nào tốt hơn, đành gật đầu đáp ứng, nghe xong Tống Thanh Thư phát ra lời thề xong, hắn cũng phát ra một câu thề độc:

– Nếu như sau này còn tiếp tục gieo vạ cho nữ nhân, sẽ bị thiên lôi đánh chết.

Nhưng trong long y thì khà khà cười gằn, bị Thiên lôi đánh chết? Trên đời có kiểu chết này hay sao?

Tống Thanh Thư cũng chú ý tới lời thề của Vân Trung Hạc có thủ đoạn tiểu xảo bên trong, nhưng hắn cũng không thèm để ý tới, bởi vì hắn biết hầu hết tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, có một qui luật, đó là nếu vi phạm lời thề, thì cuối cùng sau đều sẽ ứng nghiệm, Vân Trung Hạc nếu lập xuống lời thề bị Thiên lôi đánh chết, ngày sau làm ác e rằng khó thoát khỏi pháp nhãn Thiên lôi…

Hai người lập xong lời thề, Vân Trung Hạc do dự một lúc rồi cũng đem khẩu quyết Đạp Sa Vô Ngân nói ra:

– Tán thế giả…

Tống Thanh Thư càng nghe đôi mắt càng sáng, khi Vân Trung Hạc nói xong khẩu quyết cuối cùng, thì Tống Thanh Thư cảm thấy thân thể lập tức nhẹ nhàng hơn trước nhiều, lấy vách núi đối diện xa mấy chục trượng làm chuẩn, trong lòng hơi động, dưới chân giẫm một cái, thân thể giống như thanh lợi kiếm lao bắn thẳng ra ngoài, trong nháy mắt, Tống Thanh Thư đã tới vách núi đối diện bên kia, hắn vươn mình, mũi chân hơi điểm nhẹ, lại nhanh như tia chớp bay trở về.

– Ngươi là người hay là quỷ!

Vân Trung Hạc hoảng hốt nhìn Tống Thanh Thư, làm sao y có thể nghĩ đến hắn nhanh như vậy, đã học được khinh công Đạp Sa Vô Ngân, hơn nữa còn có thể vượt qua chính mình.

– Được rồi, lần này tâm tình ta tốt, sẽ thả ngươi một con đường sống.

Tống Thanh Thư đại hỉ, liền giải khai huyệt đạo Vân Trung Hạc, vung tay:

– Ngươi đi đi, chỉ khuyên ngươi một câu, ngẩng đầu ba trượng có thần linh, hãy nhớ rỏ lấy lời thề của mình.

Vân Trung Hạc nhặt lên cây Ngân Trảo, thần sắc phức tạp nhìn Tống Thanh Thư:

– Thiếu hiệp tài năng thiên phú, đúng là hiếm thấy, qua một thời gian nữa, đệ nhất khinh công thiên hạ nếu không phải là thiếu hiệp thì không còn ai khác.

Nói xong u oán tịch mịch đi xuống núi.

Tống Thanh Thư cũng không ngờ tới, về phương diện khinh công lại có thiên phú như thế, khinh công “Đạp Sa Vô Ngân” với tự thân hắn lại vô cùng phù hợp, một thời gian nữa, tất nhiên hắn có thể luyện tới cảnh giới đại thành.

Nghĩ đến chính mình võ công thì không năng khiếu gì vượt trội, trái lại thì khinh công cùng Di Hồn Đại Pháp lại là phù hợp nhất, Tống Thanh Thư sắc mặt quái lạ, một lần nữa lại nghĩ tới, chẳng lẽ mình đúng là trời sinh có số mệnh làm dâm tặc sao?

– Ưm…

Một bên Mộc Uyển Thanh yếu ớt tỉnh lại, Tống Thanh Thư sắc mặt hóa thành một tên đần độn, ngồi xổm ở bên người nàng cười hì hì nhìn.

Mộc Uyển Thanh vừa mới thức tỉnh, nhớ tới trước khi hôn mê, bị Vân Trung Hạc điểm huyệt ngay huyệt Khúc Cốt bên dưới hạ thể, trong lòng cảm giác vô cùng nặng nề, nếu như danh tiết khó mà giữ được, thì mình thì sẽ lấy cái chết để báo đáp với Đoàn lang.

Mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt Tống Thanh Thư gần sát bên tươi cười, nàng sợ đến la hoảng lên, Tống Thanh Thư làm như cũng bị dáng dấp nàng làm cho sợ hết hồn, doạ đến lập tức lùi xa ra ngoài cả trượng, mới dám ngồi xuống.

Mộc Uyển Thanh giờ đã phản ứng tỉnh táo, nhìn thấy bộ quàn áo rách nát lam lũ quen thuộc, vẫn chưa xác định được hỏi:

– Ngươi là Cẩu tạp chủng vừa rồi kia?

– Đúng vậy… đúng vậy, tỷ tỷ xinh đẹp còn nhớ đến tiểu đệ sao?

Tống Thanh Thư lập tức mặt mày trở nên hớn hở lên, nhích thân thể lại tới gần.

– A… đừng có tới đây!

Mộc Uyển Thanh kêu lên sợ hãi, đột nhiên nhớ tới Vân Trung Hạc, âm thầm quan sát lại toàn thân của mình, quần áo vẫn còn y nguyên, tựa hồ cũng chưa có phát sinh sự tình gì, thấy kỳ lạ nên hỏi:

– Gã như cây gậy vừa rồi đâu rồi?

Nàng cho rằng Tống Thanh Thư chỉ là một tiểu dân sơn dã, nói tên Vân Trung Hạc cũng không biết được, nên liền gọi theo hình dáng bên ngoài của y.

– Há… tỷ tỷ nói vị kia à, bị tiểu đệ đánh chạy mất rồi.

Tống Thanh Thư chất phác cười nói.

– Ngươi…

Mộc Uyển Thanh nghi ngờ liếc mắt nhìn hắn, đầu tóc rối bù, tấm vải che mặt dính đầy bụi đất, dáng điệu ngớ ngẫn, trong lòng nàng vạn lần không tin.

– Tỷ tỷ không tin sao?

Tống Thanh Thư tựa như đoán đúng tâm tư của nàng, hắn vung lên nắm đấm:

– Sức mạnh của tiểu đệ rất lớn, từ nhỏ ở trong núi lớn lên, thường xuyên cùng chó khỉ đánh nhau, một quyền của tiểu đệ còn đánh chết một con trâu nước nha.

Hắn vênh mặt lên, khoe khoang như một hài tử.

– Khoác lác!

Mộc Uyển Thanh rít lên, quay đầu đi, không nhìn đến hắn nữa.

– Vậy tiểu đệ sẽ đánh cho tỷ tỷ xem:

Tống Thanh Thư giống như là thấy nàng không tin thì bị sỉ nhục vậy, hắn cuốn lên ống tay áo, nhắm ngay một bên cây đại thụ đánh mạnh vào một quyền.

“Răng rắc…”

Mộc Uyển Thanh ánh mắt không thể tin được, gốc cây đại thụ một người ôm không hết bị đánh gãy ngang, nàng kinh hãi nhìn tên khờ khạo trước mắt này.

Nhưng Tống Thanh Thư trong lòng lại ảo não, vừa rồi là một quyền Đại Phục Ma Quyền trong Cửu âm chân kinh, chí cương chí dương hắn đã xuất ra toàn lực, hắn lại nghĩ đến Thất thương quyền của Trương Vô Kỵ trên Quang Minh đỉnh, có thể vung một quyền đánh vào cây đại thụ như thế này biến thành bột gỗ, còn mình chỉ có thể đánh gãy ngang, sự chênh lệch nhìn thấy quá rõ ràng.

Rủ bỏ tâm tình không vui, Tống Thanh Thư quay đầu lại cười hì hì nhìn Mộc Uyển Thanh:

– Như thế nào… tiểu đệ rất lợi hại chứ?

Mộc Uyển Thanh kinh ngạc qua đi, lúc này mới chú ý tới trên khuôn mặt hắn cái khăn đã lấy xuống trước khi vung quyền, gương mặt mặc dù dính đầy vết bẩn, nhưng vẫn có thể nhận ra vài phần thanh tú, dịu dàng hỏi:

– Cái khăn che mặt của ngươi tại sao lại gỡ xuống vậy?

– Tiểu đệ đã từng nói, mẫu thân đã dặn dò nữ nhân nào gỡ bỏ khăn che mặt của tiểu đệ ra, thì tiểu đệ sẽ liền cưới nàng…

Tống Thanh Thư cố ý ngừng lại một chút, nụ cười của hắn lúc này làm cho Mộc Uyển Thanh có chút sợ hãi sởn da gà.

– Thế nhưng sau đó tiểu đệ lại nhớ tới mẫu thân lại nói, tất cả nữ nhân ai cũng thẹn thùng, đều rụt… rụt… Ai da… chữ còn lại thật là khó đọc…

Tống Thanh Thư lại mà ra vẻ đang suy nghĩ.

– Rụt… rè!

Nằm trên đất Mộc Uyển Thanh không vui. Vô tình nói bổ sung cho hắn.

Tống Thanh Thư ánh mắt sáng ngời:

– Đúng rồi, mẫu thân tiểu đệ nói chính là… rụt rè! Tiểu đệ đã nghĩ kỷ rồi, tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, xem ra cũng là một nữ tử rụt rè, trong lòng tuy rằng yêu thích tiểu đệ, nhưng chắc chắn là không tiện chủ động bước tới vạch ra cái khăn che mặt của tiểu đệ, thân là nam tử hán đại trượng phu, nên chút chuyện nhỏ này liền thay thế cho tỷ tỷ tự gỡ ra…

– Hừ… nói hươu nói vượn!

Mộc Uyển Thanh tức giận cả người run lên:

– Ai nói trong lòng yêu thích ngươi?

– Chẳng lẽ không phải sao?

Tống Thanh Thư tỏ vẻ khó hiểu nói:

– Tiểu đệ thường nghe kể về những câu chuyện một cô nương xinh đẹp, ở một vùng vùng hoang dã bị người xấu kèm giữ, vào lúc này xuất hiện một người hiệp khách thiếu niên, giống như tiểu đệ vừa rồi ra tay vậy! Đánh chạy người xấu, giải cứu cho cô nương, cô nương kia không phải là lấy thân báo đáp sao?

– Ai nói nữ nhân được cứu liền lấy thân báo đáp?

Mộc Uyển Thanh vừa thẹn vừa giận, nàng quanh năm cùng một chỗ với sư phụ, ngoại trừ Đoàn Dự, đều chưa từng tiếp xúc qua nam nhân nào khác, lần này bị Tống Thanh Thư nói loạn làm cho nàng lòng rối như tơ vò, trong lúc này thậm chí không biết làm sao mà phản bác.

– Hừ… lại nói, ngươi làm gì mà gọi là giống như hiệp khách chứ…

– Huhu…

Tống Thanh Thư bất chợt lăn lộn trên mặt đất khóc òa lên.

– Mẫu thân quả nhiên nói không sai, tỷ tỷ cũng là chê tiểu đệ xấu, không có giống như những hiệp khách đẹp đẽ trong chuyện kể kia…

Mộc Uyển Thanh quay đầu thấy Tống Thanh Thư khóc thương tâm gần chết, trong lòng nàng có chút không đành lòng, đành khuyên lơn hắn:

– Ý ta không phải là như vậy.

Nghe thấy lời nói của nàng, Tống Thanh Thư vèo một cái đứng lên:

– Vậy tỷ tỷ nguyện ý làm thê tử của tiểu đệ phải không?

Mộc Uyển Thanh suýt chút nữa bị hắn nói tức cho nghẹn chết, bất quá nàng nghĩ hôm nay sắc trời đang dần dần tối lại, vùng này hoang dã không một bóng người, cô nam quả nữ, mình lại bị điểm huyệt không thể động đậy, nếu như hắn có ác ý gì đó thì nguy, nên cố nở nụ cười xinh đẹp, ôn nhu khuyên lơn:

– Cẩu tạp chủng, trước hết hãy giúp ta giải huyệt, rồi chúng ta sẽ nói về vấn đề này, được chứ?

Mộc Uyển Thanh nãy giờ vẻ mặt vẫn lạnh như băng, đột nhiên nở nụ cười xinh như đóa hoa hàm tiếu, làm cho Tống Thanh Thư có cảm giác ngực mình bị một tảng đá đánh trúng vào vậy, trong lòng hắn âm thầm hối hận:

“Ta vốn định trêu đùa nàng, nếu như trong lòng hãm vào trước nhan sắc của nàng, thì cái được không đủ bù đắp cái mất… ”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 01-02-2024 00:21:09
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Hạnh dâm (Update phần 55)
Nhật ký của Nhi (Update phần 32)
Lỡ yêu (Update phần 60)
Ba chị em hứng tình (Update phần 34)
Ác mộng vùng quê (Update phần 38) - 69deluxe
Sở thích biến thái (Update phần 58) - Fafamini
Chị giúp việc nhà em (Update phần 33)
Đụ em gái người yêu (Update phần 37)