truyensex.asia > Chuyện XXX > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 84
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Huyết Đao lão tổ sắc mặt càng ngày càng khó coi, “ hừ ” một tiếng, cũng không nói thêm gì nhiều, cột Vi Tiểu Bảo lại rồi xách trở về nơi đóng quân.

Vi Tiểu Bảo biết lời nói của gã có tác dụng, bởi vì đã nhìn thấy Huyết Đao lão tổ lập tức tìm tới Tang Kết, hai người quay về phía bên gã chỉ chỉ chỏ chỏ, xì xào bàn tán.

– Lão tổ, ta cho rằng tiểu tử kia nói cũng có lý.

Tang Kết sắc mặt thay đổi không ngừng.

– Vậy hay là chúng ta bắt hắn mang về thảo nguyên Mông Cổ?

Huyết Đao lão tổ trong đôi mắt lấp lóe.

– Nhưng Viên Thừa Chí võ công quá cao, bây giờ ta lại đang bị kiếm khí của Tống Thanh Thư gây thương tích, e rằng hai chúng ta vẫn không đủ sức.

Tang Kết mấy hôm trước bị Tống Thanh Thư dùng một chiêu kiếm đâm thủng bàn tay lúc đang sử dụng đại thủ ấn, bị nội thương không nhẹ, cho tới nay cũng là miễn cưỡng áp chế mà thôi.

– Nếu thêm vào lão phu thì được không?

Cười dài một tiếng, Hồng An Thông từ một bên góc tối I lững thửng đi ra, lâu nay lão vẫn mơ ước tám bản Tứ thập nhị chương kinh trong tay của Vi Tiểu Bảo, thì làm sao nỡ nhìn thấy gã chết tại nơi này.

Hồng An Thông là một người cô độc nhất trong nhóm này, Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết võ công đều không kém lão, Viên Thừa Chí võ công càng rõ ràng cao hơn, vì lẽ đó cũng không dám manh động, không thể làm gì khác hơn là âm thầm theo dõi động tịnh từ nơi Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết lạt ma, khi nghe được hai người bàn chuyện của Vi Tiểu Bảo, liền vui mừng lộ diện bước ra ngoài.

Nhìn ba lão hồ ly từ nơi đó châu đầu ghé tai lại nói nhỏ với nhau, Vi Tiểu Bảo thở dài nhẹ nhõm, gã nghĩ thầm có thể cái mạng nhỏ này vẫn còn được bảo toàn, nếu bị bọn họ bắt mang đến Mông Cổ, thì chưa chắc chắn gì sẽ chết, biết đâu đến lúc đó luyên thuyên cái miệng, có khả năng là Vương gia Mông Cổ sẽ cũng thả mình ra, điều này không phải là không có…

Nghĩ đến đây, Vi Tiểu Bảo không nhịn được khà khà cười khúc khích.

Lúc này một bên góc khác, Tống Thanh Thư bị trói ngồi ở dưới một gốc cây, bề ngoài điệu bộ biểu hiện uể oải, thật ra nơi nay đang vắng vẻ, hắn đang âm thầm vận lên chân khí dựa theo phương pháp giải huyệt của Cửu âm chân kinh bắt đầu trùng kích huyệt đạo bị điểm ở trên người.

Bỗng nhiên trong mũi ngửi thấy được một mùi hương thơm, trong lòng hơi động, Tống Thanh Thư mở hai mắt ra, thì thấy trước mắt thoảng qua một làn váy màu xanh nhạt, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy.

– À… thì ra là Ôn cô… à không… Viên phu nhân.

– Thương thế của ngươi như thế nào rồi?

Hạ Thanh Thanh thanh khẽ nhíu mày, nghĩ đến hắn bị Hồng An Thông đánh một chưởng trúng nơi yếu hại, lại bị thương tổn ở hai cánh tay, khuôn mặt nàng lộ vẻ vẻ ưu lo.

– Đa tạ Viên phu nhân quan tâm, tại hạ chỉ bị chân khí tan rã, hiện tại vẫn còn chưa chết được.

Tống Thanh Thư dựa lưng ở trên cây cột, cân nhắc nhìn Hạ Thanh Thanh nói:

– Không biết có phải là Viên phu nhân đến để thăm hỏi tại hạ…

Mặt phấn ửng đỏ lên, thấy hắn dường như không quên chuyện kia, Hạ Thanh Thanh giả vờ không hiểu:

– Ta hận chết ngươi, làm sao có khả năng đến đây thăm ngươi.

– Ai, ngày ấy từ biệt, tại hạ chị sợ mãi mãi không còn gặp lại Viên phu nhân…

Tống Thanh Thư nhớ lại rõ ràng ngày ấy Hạ Thanh Thanh chỉ vì muốn dụ dỗ Vi Tiểu Bảo, mới vô tình nhầm lẫn mới hắn vào phòng mà thôi, bây giờ nhìn lại thần thái của nàng, Tống Thanh Thư mới hiểu cái dáng điệu trời sinh yểu điệu của một danh kỹ nức tiếng ở thành Dương Châu làm điên đảo chúng sinh vĩnh viễn biến mất rồi.

– Hừ!

Hai ngày nay khi có lúc rỗi rãnh, trong đầu mỗi lần nhớ lại cảnh tượng cùng hắn gần gủi triền miên, thì bên dưới hạ thể cửa ngọc môn quan nhạy cảm của nàng lại rung động nóng bừng lên, hai người tuy rằng chưa có thật sự kiếm tra vào vỏ, nhưng cái loại tựa như nước sữa hòa nhau, cảm giác linh hồn thành bạn tri kỷ lại làm cho Vi phu nhân ghi lòng tạc dạ khó quên, thật ra thì Tống Thanh Thư từ thời hiện đại đến nơi này, mang theo biết bao là kỷ xảo ái ân qua phim ảnh và sách báo, nếu mang ra áp dụng thì làm sao các cô nương, phu nhân, thục phụ được cho là đoan trang của thời cổ xưa cũng khó mà quên hắn được.

Đó là chưa kể năm hắn mười, mươi một tuổi gì đó, khi còn ở trong cô nhi viện, lứa đàn anh vào viện cô nhi trước đó, đã lén lút tổ chức cuộc thi so sánh ai là dương vật to nhất, chính hắn đã đoạt giải nhất đấy, ngay cả lứa đàn anh còn đỏ mặt xấu hổ vì còn thua cái đồ vật xấu xí của hắn, còn lần trước đây, trong lúc vuốt ve Viên phu nhân, hắn dùng ngón tay thọc vào âm đạo của Viên phu nhân rồi tập trung moi móc ma sát vào điểm G bên trong âm đạo của nàng, kết hợp với mê xuân tử đang kích thích làm cho Viên phu nhân rất nhanh đạt được cực khoái, đương nhiên đây là điều ở tại nơi này chưa có ai biết được…

Thêm vào dáng dấp của Tống Thanh Thư có một hình tượng công tử tuấn tú co chút lãng tử phong trần, đã vậy hắn còn giải đáp hoàn mỹ hai nan đề khó mà nàng đưa ra, Viên phu nhân tuy rằng có tức giận bị hắn chiếm tiện nghi, thế nhưng trong lòng đối với hắn lại có không ít hảo cảm.

Bởi vậy sau khi biết được trong rượu có mê xuân tửu, nhưng nàng cũng không hoài nghi đến là do hắn, mà còn tưởng rằng đó là Lệ Xuân viện muốn để cho mình phải tiếp khách nên âm thầm dùng thủ đoạn thấp hèn.

– Ta chẳng qua là có chút thức ăn, ăn không hết, ném đi thì cảm thấy tiếc, thấy ngươi bị trói ở đây đáng thương, coi như là mang đến cho chó mèo, nên tiện nghi cho ngươi.

Hạ Thanh Thanh đem một hộp gỗ có đầy thức ăn đặt ở bên cạnh hắn, xoay người muốn chạy đi.

– Viên phu nhân xin dừng bước…

Viên phu nhân ngạc nhiên quay đầu lại, Tống Thanh Thư cười khổ ra hiệu.

– Phu nhân xem tại hạ bây giờ bị trói chặt như thế này, thì làm sao ăn đây.

– Ngươi muốn ta mở trói cho ngươi?

Hạ Thanh Thanh cũng không phải là kẻ ngu, lắc đầu nói tiếp.

– Võ công của ngươi quá cao, ta không muốn mạo hiểm.

– Tại hạ làm sao dám để cho phu nhân khó xử.

Tống Thanh Thư trong ánh mắt tràn ngập hồi ức.

– Nếu như Ôn cô nương còn ở bên cạnh, nhất định thì nàng sẽ dùng tay dịu dàng đưa vào miệng cho ta ăn…

Hạ Thanh Thanh sắc mặt chập trùng bất định, thế nhưng cái loại tình cảm ám muội kia lại kích thích làm cho nội tâm của nàng hưng phấn, do dự chốc lát, hới vén lên làn váy, ở ngồi xổm xuống trước mặt hắn, dùng hai ngón tay trắng muốt xanh cầm lên một miếng bánh hoa quế đưa đến bên môi Tống Thanh Thư, trong miệng nàng lẩm bẩm:

– Ta chỉ lo lắng ngươi bị chết đói, đừng suy nghĩ nhiều…

Tống Thanh Thư hiểu ý mỉm cười, há miệng ngậm miếng bánh hoa quế nàng đưa vào.

Ngón tay Viên phu nhân như là bị phỏng, rất nhanh sẽ thu về, không cho đối phương thừa cơ hội lợi dụng.

Con mắt hơi chuyển động, Tống Thanh Thư làm bộ vô tình hỏi:

– Phu nhân làm sao không bồi Kim Xà vương, mà lại rãnh rổi tới đây cùng với một tù nhân tán gẫu vậy?

– Có một cái văn sĩ trung niên tìm đến Viên đại ca ở trong lều, không biết thương lượng về chuyện gì, ta cảm thấy vô vị, nên đi dạo xung quanh…

Viên phu nhân hơi đỏ mặt, thật ra là nàng nhân cơ hội, lén lút lấy thức ăn mang tới cho Tống Thanh Thư, nàng cũng không biết vì sao mình lại làm như vậy, chỉ là theo bản năng muốn gặp gỡ Tống Thanh Thư.

Đương nhiên nếu nói Viên phu nhân bị Tống Thanh Thư mê hoặc nàng, khiến cho nàng yêu thương hắn không cách nào tự kiềm chế, thì đó là vô nghĩa, không bao giờ có chuyện đó xảy ra.

Nàng chỉ là xuất phát từ một loại hưởng thụ trong lòng, cái loại mỗi lần gặp gỡ hắn làm cho nàng tim đập rộn nhanh hơn, còn nếu như Tống Thanh Thư thật mà muốn đối với nàng có ý đồ làm cái gì kia, thì nàng vạn lần không bao giờ tiếp nhận đồng ý…

Viên phu nhân mới vừa vừa xuất thần, hai ngón tay liền bị đối phương ngậm lấy, từ đầu ngón tay truyền đến cảm giác ướt át, tiếng miệng hắn mút vào làm cho nàng mất hồn ngơ ngác, ma đưa lối quỷ đưa đường, hai ngón tay nàng lại mặc cho hắn liếm lấy, đến khi phát giác cả người bủn rủn, bụng dưới như là có đốm lửa nhóm lên, nàng lập tức la lên.

– Ai…

Rất nhanh Viên phu nhân lập tức đứng lên, do lúng túng nên không nghỉ đến đang ngồi trước mặt hắn, lúc đứng thẳng người thì vừa vặn bên dưới hạ thể đối diện với khuôn mặt hắn, cơ hội hiếm có hắn vội hít sâu vào một hơi…

Nàng có cảm giác một làn hơi nóng bỏng phà vào bên dưới gò mu của mình, Viên phu nhân rùng mình, cửa ngọc môn quan nhíu lại một cái, tựa chừng đã có một ít dịch nhờn đã trào ra khỏi cửa miệng, mùi hăng hắc nồng nồng của con cái động dục tiết ra thoáng cái liền thoang thoảng bay váo trong lổ mũi Tống Thanh Thư, hai bên tai tai Viên phu nhân đỏ chót, vội nhích thân mình lùi ra sau vài bước căm tức nhìn Tống Thanh Thư.

– Bánh quế cao ngọt, tư vị cũng không sánh bằng những ngón tay nhỏ dài, mùi vị của bánh thơm tho nhưng vẫn không sánh bằng mùi thân thể của Viên phu nhân.

Tống Thanh Thư không chút nào yếu thế nhìn chằm chằm nàng, tâm ý chọc ghẹo nàng.

– Ngươi… ngươi đúng là đồ điên!

Lắc đầu, nhìn đối phương vậy, Viên phu nhân đột nhiên duỗi ra một cước đá vào bên hông Tống Thanh Thư, rồi chạy đi mất dạng.

– Ai ui… nam nhân nơi này không thể loạn đá, nếu như bị phu nhân đá hỏng nó rồi, thì nửa đời sau việc hạnh phúc của tại hạ, Viên phu nhân phải phụ trách đấy… ha ha.

Phía sau truyền đến tiếng cười Tống Thanh Thư trêu tức.

Nhìn bóng lưng Viên phu nhân biến mất, Tống Thanh Thư cười khổ thở dài tự nói:

– Đi tới cái thế giới này, dần dần quen thuộc, nhưng lại làm cho ta càng ngày càng sợ, chỉ có thể đem trí nhớ của thời hiện đại khi trước lồng vào tâm trí, để xem như là một giấc mộng dài, chỉ có như vậy, ta mới không quên ta đến tột cùng là ai đây…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 01-02-2024 00:21:09
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Chị giúp việc nhà em (Update phần 33)
Băng trộm biến thái (Update phần 42)
Cưỡng dâm gái quê (Update phần 32) - FrogMan
Đụ chị dâu dâm đãng (Update phần 34)
Hai mẹ con nhà hàng xóm (Update phần 30)
Mỹ Hương (Update phần 7) - ParSongHip
Người mẹ mang thai (Update phần 32)
Chuyện đời Thành (Update phần 52)