Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Lúc bọn họ đi tới tới cửa cung, thấy toàn bộ thủ vệ sắc mặt căng thẳng nghiêm trọng, Tống Thanh Thư bước đến hỏi:
– Trong cung đã xảy ra chuyện gì?
– Hóa ra là Tống đại nhân, nghe nói trong cung vừa có xuất hiện hai tên thích khách võ công cao cường, Đa tổng quản truyền lệnh xuống cho mọi người phải canh chừng nghiêm ngặt cẩn thận.
Một tên thị vệ lặng lẽ nhìn qua lệnh bài của Tống Thanh Thư, đột nhiên nghi hoặc mà nhìn về phía hai người sau lưng hắn, nghi hoặc hỏi:
– Hai người huynh đệ này lạ mặt vô cùng, là ở bộ phận nào trong cung vậy?
Tống Thanh Thư thuận miệng trả lời:
– Là những cao thủ trẻ tuổi mà hoàng thượng tuyển chọn ở các bang phái, để bổ sung cho đội ngũ thị vệ đại nội.
Cái thời đại này không ai dám giả truyền khẩu dụ của hoàng đế, một khi phát hiện, chắc chắn là sẽ mang tội lớn tru di tam tộc. Có điều Tống Thanh Thư thân là người “xuyên việt”, một thân một mình, đối với hoàng quyền thì cũng chẳng có kính nể, hắn nghĩ thầm đối phương lại không thể dám đi tìm Khang Hi đối chứng, cho nên nào còn có điều kiêng kị gì, cứ há mồm mà nói.
Bọn thị vệ quả nhiên cũng không dám nhiều hỏi đến, liền mở cửa cùng cho ba người tiến vào.
– Tống công tử, nghe bọn thủ vệ nói, dường như sư huynh bọn họ đã bị phát hiện.
Hạ Thanh Thanh tuy rằng cũng không thích hai vị sư huynh sư tẩu này, nhưng nghĩ tới đối phương là vì thay phu quân mình báo thù, mới xông vào thâm cung thích khách, nên trong lòng vẫn có rất lo lắng.
Toàn bộ Tử Cấm thành quá lớn, Tống Thanh Thư thoáng cái cũng không biết đi đến nơi nào để cứu viện, tính toán một chút, liền kéo qua một tên thị vệ vừa đi ngang qua hỏi:
– Thích khách hiện ở nơi nào vậy?
Vừa nhìn là Tống Thanh Thư cao thủ nổi danh trong cung, tên thị vệ liền cúi người thi lễ vội vàng nói:
– Bẩm Tống đại nhân, nghe nói thích khách đã bị bắt giữ, đang bị Đa tổng quản áp giải đến ngự thư phòng, do hoàng thượng tự mình thẩm vấn.
Tống Thanh Thư nhớ lại bên trong nguyên tác, phu phụ Quy Tân Thụ bị đi lạc lối ở trong hoàng cung, không tìm được tung tích hoàng đế, liền giã vờ bị bắt, chờ bị mang tới trước mặt hoàng đế, thì bất ngờ hành động gây khó khăn.
“Vào lúc này thật là không thể để cho Khang Hi chết được a. ”
Tống Thanh Thư trong lòng lo lắng, hắn làm nhiều việc như vậy là do đầu cơ chính trị, nên cũng không muốn dã tràng xe cát.
Tống Thanh Thư vội vã thẳng chạy đến ngự thư phòng, mới vừa phóng đi mấy trượng, quay đầu lại nhìn thấy hai nàng còn đứng ngây người ra tại chỗ, hắn vội quay lại, ôm lấy eo hai nàng, vận lên khinh công hướng về phía ngự thư phòng.
Cùng thân thể Tống Thanh Thư tiếp xúc chặt chẽ, Hạ Thanh Thanh thì đã quen thuộc không sao, Lý Nguyên Chỉ thì lại lúng túng, khi nhận thấy bàn tay của hắn vòng ra để trên cái bụng dưới bằng phẳng của mình, có điều cũng biết thời gian đang khẩn cấp, không thể làm gì khác hơn là cắn chặt đôi môi đỏ cố nén.
Từ xa đã nghe tiếng đao kiếm va chạm từ hướng ngự thư phòng, Tống Thanh Thư quýnh lên, phóng nhanh, ba người vừa tới trước cửa ngự thư phòng, thì thấy một nhà Quy Tân Thụ đã bị loạn đao chém chết không toàn thây.
– A…
Hạ Thanh Thanh thét lên kinh hãi, loạng choạng muốn té ngã, may mà Lý Nguyên Chỉ đôi tay lanh lẹ, vội vàng đỡ lấy nàng.
Nghe được tiếng kêu, Khang Hi ngẩng đầu lên thì thấy là Tống Thanh Thư, vẫn còn sợ hãi nói:
– Hóa ra là ngươi đã trở về, nếu như ngươi đến sớm một chút, thì hai tên thích khách này cũng không đến nỗi tung hoành như vậy.
– Hạ thần cứu giá chậm trễ, mong rằng hoàng thượng thứ tội.
Tống Thanh Thư sững sờ, vội vã lên tiếng.
Đa Long quỳ trên mặt đất, mồ hôi chảy ròng ròng:
– Chúng thần hộ giá bất lực, để cho hoàng thượng chấn kinh…
– Thôi thôi, lần này nhờ có Tiểu Bảo lấy thân mình ngăn trở đao bọn chúng, lôi xác bọn họ ra ngoài đi, riêng Tiểu Bảo, Thanh Thư thì ở lại, toàn bộ những người khác đều đi ra ngoài cho ta.
Khang Hi phất tay.
Nhìn thi thể phu phụ Quy Tân Thụ bị chém tan nát, Hạ Thanh Thanh bờ môi run run, hai mắt tràn ngập cừu hận nhìn Khang Hi, Tống Thanh Thư vội vã vỗ tay vào lưng của nàng, lặng lẽ nói:
– Tại hạ sẽ đem di thể bọn họ đoạt lại, hãy tin tưởng tại hạ, hai người cứ đi ra bên ngoài chờ tại hạ một chút.
Nói xong ngón tay điểm huyện ở trên người nàng một, tạm thời khống chế chân khí toàn thân của nàng, thấy đối phương căm hận chính mình, Tống Thanh Thư truyền âm nhập mật nói:
– Tại hạ sợ phu nhân làm chuyện điên rồ… Lý tiểu thư, hãy chăm nom nàng giùm ta.
Lý Nguyên Chỉ gật đầu, đỡ Hạ Thanh Thanh đi ra ngoài.
– Con bà chúng nó, bọn chúng xem hoàng cung của lão tử là cái nhà xí, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi…
Thấy mọi người đều đã rời khỏi, Khang Hi chửi ầm lên theo kiểu dân dã.
– Hoàng thượng, mắng ra được thì cơn tức sẽ hạ xuống…
Vi Tiểu Bảo đứng một bên vỗ vỗ phía sau lưng Khang Hi, tay đưa qua một chén trà đến trước mặt Khang Hi.
– Không uống!
Khang Hi đẩy ra chén trà, quay đầu nhìn Tống Thanh Thư hỏi, :
– Công việc ngươi đến các bang phái ra sao rồi?
Tống Thanh Thư thấy Khang Hi ở ngay trước mặt hắn chửi bậy bạ, chẳng những không có sợ sệt, trái lại rất vui mừng, xem ra Khang Hi đã xem hắn như người của mình, liền rất nhanh trả lời:
– Các chưởng môn vừa nghe nói con cháu, đệ tử của mình có cơ hội làm ngự tiền thị vệ, đã không phản ứng, mà còn dồn dập mừng rỡ…
Khang Hi sắc mặt lúc này mới chuyển biến tốt, nói:
– Trong cung thì ngự tiền thị vệ phần nhiều cũng là con cháu của người Bát kỳ có nhiều công trạng, nhưng võ công lại không ra gì, lần trước trẫm phái bọn chúng đi hộ tống Vi Tiểu Bảo thì đã xảy ra chuyện, lần này lại là chuyện thích khách, trẫm đã nhận thấy rỏ ràng là bọn chúng nếu đụng phải cao thủ chân chính trước mặt thì sẽ không đỡ nổi một đòn…
Tống Thanh Thư nói thêm:
– Tại vì đại đa số ngự tiền thị vệ đều là xuất thân người Bát Kỳ, võ nghệ chỉ thiên về với xông pha nơi chiến trường giết địch, nhưng nếu đối phó với nhân sĩ giang hồ, quả thật là không có thích ứng.
– Không sai…
Khang Hi đứng lên nói:
– Vì lẽ đó trẫm quyết định để cho Đa Long tuyển lựa lại trong ngự tiền thị vệ, chỉ chọn lấy người nào có võ nghệ cao cường, thành lập một bộ phận bí mật gọi là “ Huyết Trích Tử “, chuyên phụ trách đối phó với đám giang hồ liều mạng thâm nhập vào cung.
– Huyết Trích Tử?
Tống Thanh Thư lúc đó nghe qua liền chấn kinh.
– Còn ngươi võ công lại cao thâm như vậy, bỏ qua thì cũng quá lãng phí, trẫm quyết định để ngươi huấn luyện đám đệ tử, con cháu của từ các bang phái đến đây phục mệnh, thành lập khác một bộ phận đặt tên là…
Khang Hi trầm ngâm một lát, nói:
– Gọi là “ Niêm Can Xử “ bề ngoài phụ trách công việc nội bộ trong cung, nhưng trên thực tế là giúp trẫm giám thị động thái của giang hồ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Phân loại | Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 01-02-2024 00:21:09 |