truyensex.asia > Chuyện XXX > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 153
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Không biết trải qua bao lâu đầu óc hỗn loạn bên trong, Vi Tiểu Bảo hơi tỉnh táo lại, thì thấy trên người lạnh lẽo, chợt nghe tiếng cười, gã mở mắt ra thì thấy công chúa đang nhìn mình.

– A…

Vi Tiểu Bảo la lên, phát hiện mình đang nằm dưới đất, vội vàng muốn gượng dậy thì mới biết tay chân của mình đã bị trói chặt, hắn giật nảy cả mình, giãy giụa mấy cái, cũng không thể động đậy chút nào, y phục trên người đã bị cởi sạch sẽ, trần truồng như nhộng, hắn thấy trời đất như quay cuồng vì hoảng sợ.

Kiến Ninh công chúa hì hì nở nụ cười:

– Cẩu nô tài, tỉnh rồi sao?

– Công chúa, không nên đùa giỡn như vậy.

Vi Tiểu Bảo trong lòng kinh nghi bất định, xú bà nương này trói thì được rồi, tại sao lại đem chính mình cởi ra sạch sẽ?

– Ai đùa với ngươi?

Kiến Ninh mặt trầm xuống, đá bên hông gã một cái, Vi Tiểu Bảo đau đến nhe răng nhếch miệng.

– Nói! Ngươi cùng hoàng đế ca ca có phải là đang lừa gạt ta?

“Chẳng lẽ công chúa cũng đã biết chuyện thái hậu giả?”

Chuyện này Vi Tiểu Bảo làm sao dám nhiều lời nói ra, vội vã gượng cười nói:

– Làm gì mà có chuyện đó, công chúa tại sao lại hỏi như vậy?

– Hừ, tại sao đang yên lành đột nhiên đem ta gả cho cái gì thế tử Bình Tây Vương, hoàng đế ca ca lúc nói chuyện với ta cũng không giống như trước đây ôn hòa, còn có… còn có… ngay vừa rồi còn có một tên cẩu nô tài cũng dám bắt nạt ta.”

Kiến Ninh càng nói càng thương tâm, có điều trong lòng nàng lo lắng đến cái gì “Lạn mễ mễ hoàn”, nên cũng không dám đem tên Tống Thanh Thư nói ra.

– Nô tài bị oan uổng a.

Vi Tiểu Bảo cho rằng Kiến Ninh ám chỉ nói chính là hắn, nên vội vã giải thích:

– Đưa công chúa gả tới Sơn Hải quan, không phải là chủ ý của nô tài.

– Là chủ ý của ngươi cũng được, không phải chủ ý của ngươi cũng được, ngược lại chuyện ta bị gả tới Sơn Hải quan đã thành chắc chắn rồi.

Kiến Ninh cả giận nói, nghĩ đến ngày sau làm thê tử người khác thì không bao giờ còn có thể tiếp tục tiêu dao tự tại như trước kia ở trong hoàng cung nữa, trong lòng một luồng tà hỏa lại xông ra.

– Tiểu Quế Tử, ta thích nhất là đánh người, nếu như ngươi để ta đánh thoải mái, nói không chừng bổn cung cao hứng sẽ tha cho ngươi, nếu không phải vậy… thì…

Kiến Ninh từ dưới tấm đệm chăn lấy ra một cái roi da, không có ý tốt hướng về phía Vi Tiểu Bảo đi đến.

– Không phải vậy… thì thế nào?

Nhìn cây roi da, Vi Tiểu Bảo trong lòng run sợ hỏi.

– Nếu không phải vậy thì bổn công chúa sẽ la lên là người đến phòng ta giở trò bỡn cợt với ta ta, hì hì… đến lúc đó đừng nói là hoàng đế ca ca ra tay, ngay cả Ngô Tam Quế cũng muốn chém đứt đầu của ngươi.

“Chát… chát… chát…”

Kiến Ninh nói xong thì liên tiếp dùng roi da đánh Vi Tiểu Bảo mười mấy cái, nhìn đối phương trên người vết máu đầy rẫy, trong ánh mắt ánh mắt nàng dị dạng vô cùng hưng phấn.

– Xú kỹ nữ, lão tử đụng tới ngươi quả thật là tổ tông mười tám đời gặp oan nghiệt!”

Vi Tiểu Bảo bị đánh đau đến chết đi sống lại, tay chân lại bị cột chặt, cũng không kịp suy nghĩ nhiều, chửi ầm lên lên.

– Cẩu nô tài, ngươi mắng ai?

Kiến Ninh lập tức lại quất roi tới, đến cuối cùng, Vi Tiểu Bảo ngay cả mắng chửi cũng không còn nói ra hơi.

Kiến Ninh công chúa ngồi xổm xuống sát mặt gã, nhẹ nhàng xoa xoa lên những vết roi chằng chịt trên người Vi Tiểu Bảo, hơi thở gấp gáp lên giọng nói đột nhiên kiều mị:

– Có phải là rất đau phải không? Ngươi càng đau thì ta càng thích thú nha…

Trong lúc Kiến Ninh công chúa dùng roi đánh Vi Tiểu Bảo, cách đó không xa Tống Thanh Thư nghe được động tĩnh nên nhẹ nhàng đến thám thính, xuyên thấu qua khe hở cửa sổ thì nhìn thấy tình cảnh trong phòng, Vi Tiểu Bảo một bộ dạng thê thảm nằm trên đất, hắn có chút không đành lòng, hắn liền kiếm lên mảnh đá vụn góc cạnh âm thầm phóng vào, cắt đứt sợi dây thừng trên tay của Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo giãy giụa đột nhiên phát hiện hai tay mình có thể di chuyển cử động, không ngẫm nghĩ nhiều, vùng dậy đưa tay tát liền vào mặt Kiến Ninh công chúa.

Kiến Ninh công chúa bị hắn đánh bất ngờ lập tức ngã nhào trên đất trên, còn chưa phản ứng lại, Vi Tiểu Bảo đã ngồi lên trên người nàng, định đánh thêm mấy cái bạt tai, nhưng gã lại lo lắng dấu vết trên mặt nàng sẽ bị những người khác nhìn thấy thì không tiện giải thích, nhưng mới vừa rồi bị đối phương dằn vặt ác khí, thật sự là gã nuốt không nuốt trôi.

Gã liền nắm lấy quần áo Kiến Ninh công chúa, dùng sức kéo một cái, “soạt… soạt…” vang lên, lụa tơ liền bị xé rách, Kiến Ninh mặc cái yếm mỏng màu vàng, lộ ra da thịt bộ ngực trắng lóa như tuyết, hai vú nàng một đôi cao ngất, dù cho đang nằm cũng như trước bảo trì hoàn mỹ ngạo nghễ ưỡn lên hình quả đào, quầng vú so với đồng tiền hơi nhỏ hơn, hiện lên kiều diễm màu hồng đỏ nhạt, hai đầu núm vú ngửa mặt lên trời cao vểnh lên, nhưng Vi Tiểu Bảo lúc này trong lòng đang cực hận, gã cũng lột ra sạch sẽ quần áo của nàng, rồi nhặt lên cái giá cắm nến, hướng trước ngực nàng nhiểu giọt nến xuống vừa mắng:

– Xú kỹ nữ, có thù phải báo, để xem lão tử làm sao trừng trị ngươi.

Công chúa bị nên nóng chảy nhỏ giọt đau quá nên la lên.

“A…”

Vi Tiểu Bảo lo lắng bị những người khác nghe được, hắn cúi người nhặt lên đôi bít tất, muốn hướng về trong miệng nàng nhét vào, Kiến Ninh công chúa bỗng nhiên ôn nhu nói:

– Quế bối lặc, ngươi không cần nhét bít tất, ta không la lên nữa đâu.

“Quế bối lặc” ba chữ vừa lọt vào tai, Vi Tiểu Bảo nhất thời ngẩn ngơ, nghe giọng nói than mật của nàng, gã không khỏi trong lòng một trận dập dờn, lại nghe nàng ôn nhu nói:

– Quế bối lặc, ngươi như trong lòng không vui, cứ đánh ta một trận cho hả giận đi…

“Công chúa này quả nhiên là đồ đê tiện.”

Vi Tiểu Bảo trong lòng thầm nghĩ, ngoài miệng cười lạnh nói:

– Ngươi cho rằng lão tử không dám sao, lão tử đã lớn như vậy, vẫn chưa từng nghe tới loại yêu cầu như vậy, ngày hôm nay sẽ thỏa mãn cho ngươi.

Hắn nhấc lên rồi liền hướng về trên người nàng trút xuống, Kiến Ninh công chúa nhẹ giọng kêu:

– Uí… ái… úi… ái…

Bên ngoài Tống Thanh Thư nghe được tiếng rên la hơi nhướng mày, bản ý hắn chỉ là muốn giúp Vi Tiểu Bảo thoát thân, lại không nghĩ rằng gã lại có lá gan lớn như vậy, thật sự dám nắm roi da đánh lại công chúa. Trong lòng lo lắng nếu gã đánh công chúa hằn lên vết thương trên da thịt nàng, thì chính mình là thân hộ giá tướng quân, nhỡ có chuyện gì thì lại mang họa vào than.

Đang định lên tiếng cản ngăn Vi Tiểu Bảo lại, nhưng lúc thấy rõ bên trong cảnh tượng, Tống Thanh Thư sắc mặt lập tức trở nên quái lạ cực kỳ.

Lúc này Kiến Ninh công chúa mị nhãn như tơ, môi anh đào đỏ mọng, bị đánh mà vẻ mặt dường như đang sung sướng hưởng thụ, còn Vi Tiểu Bảo thì vừa đánh vừa chửi nói:

– Đồ đê tiện, thật vui vẻ sao?

Nhưng Kiến Ninh công chúa lại nhẹ nhàng nói:

– Ta… là đồ đê tiện, ngươi… cứ đánh mạnh thêm chút đi… ai da…

Vi Tiểu Bảo đánh nàng một trận thì trong lòng cũng đã nguôi ngoai, với lại nàng có vẻ còn bị thích đánh, nên có đánh nữa thì cũng vô vị chẳng hứng thú gì.

Vứt roi qua một bên, Vi Tiểu Bảo định mặc vào quần áo đến, nào ngờ lúc này gã nhìn qua dưới hạ thể nàng, thì thấy Kiến Ninh công chúa lại lồm cồm bò sát ôm hắn nói:

– Quế bối lặc, sao ngươi không đánh ta nữa chứ?

Hai người trần trụi da thịt chạm nhau, Vi Tiểu Bảo cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, trong lòng như có hỏa thiêu, nên nói:

– Ngươi ngồi đàng hoàng lại cho ta chút! Như thế này coi chừng lão tử giải quyết luôn bây giờ…

Công chúa ngâm lên nói:

– Ta đang muốn ngươi giải quyết ta đây…

Nói xong hai cánh tay nàng liền ôm chặt lấy gã…

– Ừm… nếu thế muốn chết thì cho chết.

Vi Tiểu Bảo tàn nhẫn, liền lật ngửa Kiến Ninh công chúa ép tới.

Gã thở hổn hển bò lên trên thân thể Kiến Ninh công chúa, một tay bóp mạnh lấy bầu vú kiều nộn vú nàng, tựa như là dò xem bầu vú mềm mại đến cỡ nào, không có chút nào thương siết chặt, Kiến Ninh công chúa có đôi bầu vú no đủ, lúc gã bóp đè xuống thì mềm mại trơn trượt, mặt ngoài như có một tầng mỏng phấn trân châu, tư vị tuyệt vời không thể tả, làm cho Vi Tiểu Bảo nhịn không được càng tăng thêm lực đạo chà đạp.

Kiến Ninh công chúa bị gã xoa bóp kêu đau lên, lúc đầu nàng đau đến mức ra lớp mồ hôi, khi thì chỉ cảm thấy hai đầu núm vú bé xíu bị những đầu ngón tay gã giật kéo ra, dần dần trong đau đớn lại có khoái cảm, đầu lưỡi hắn liếm láp hai bên vùng nách mẫn cảm, mùi mồ hôi dưới nách Kiến Ninh công chúa như thôi tình dược kích thích Vi Tiểu Bảo, gã vừa thưởng thức nàng giữa hỗn tạp khoái cảm và thống khổ vặn vẹo giãy giụa, một bên đưa tay dò xét đến trung tâm hạ thể của nàng, bàn tay thô ráp ma sát thô bạo xẹt qua khe hở âm hộ của nàng, đầu ngón tay của gã chạm vào thì Kiến Ninh công chúa toàn thân kịch liệt run rẩy lên, tức khắc trong đầu nàng trống rỗng, tất cả đều vứt đến lên chín từng mây, chợt thấy sâu trong thân thể mình có một sự tê dại hư không khó nói nên, như nôn nóng cần muốn cái gì đó nhét vào cho trọn vẹn…

Ý nghĩ hóa thành ham muốn, như điện chạy tán loạn toàn thân, Kiến Ninh công run rẩy thâm mình, cái khe thịt âm hộ đang bế chặt cửa miệng âm đạo đột nhiên rò rỉ ra một dòng dịch nhờn tiết ra…

Vi Tiểu Bảo cũng đã nhẫn nại đến cực hạn, gã đã khó kiềm chế, hơi thở gã phun ra đậm đặc, và không hề báo trước đã cầm lấy dương vật chen vào giữa hai chân kê ngay cửa miệng âm đạo của Kiến Ninh công chúa, dùng sức hướng bên trong âm đạo cắm xuống!

Kiến Ninh công chúa cảm giác có dị vật chen chúc bên trong thân thể mình, tứ chi lúc này bị Vi Tiểu Bảo đè ép không thể động đậy, đôi bầu vú đang chịu đủ chà đạp thì đột nhiên dị vật nóng hổi thô ráp tiến quân thần tốc, không chờ đợi động tác dạo đầu trên cái âm đạo non mịn, cửa miệng âm đạo trong nháy mắt bị chống đỡ, từng tấc một đều bị vật cứng nhồi vào, bừa bãi sát cạo, đau đến mức nàng ngửa đầu ra mở ra cái miệng nhỏ nhắn, toàn thân căng thẳng không ngừng run rẩy, nhưng lại không phát ra thanh âm nào.

Vi Tiểu Bảo không để cho dương vật mình có chút nào khe hở, âm đạo nàng sâu như không tới đáy, gã lập tức quỳ người lên đẩy dương vật tiếp vào, thành non âm đạo chưa quen dị vật xâm nhập, đường kính không mở rộng ra, mỗi một lần dương vật rút ra đều trắc trở khó khăn, lúc dương vật kéo ra thì Kiến Ninh công chúa thân thể trầm xuống…

– Đau… a… Đau…

Nàng mới đầu còn đau đớn rên lên, nhưng Vi Tiểu Bảo càng thêm động tác thô bạo, không bao lâu tiếng rên của Kiến Ninh công chúa đã chết lặng, màng trinh bị xé toang đau nhức đến mức không còn cảm giác, nhưng bây giờ ngược lại đã tinh tường cảm thụ được cây dương vật đâm vào rút ra, bên trong âm đạo chen chúc cảm thụ kỳ diệu, khi quy đầu dương vật đội lên ở sâu trong hang động, thì hậu môn nàng cũng mơ hồ nhíu lại lắc lư, phảng phất như nhiệt lực cách màng da mỏng âm hộ, truyền đến bên trong hậu môn vậy.

Kiến Ninh công chúa bị dương vật chọc vào một hồi thì khoái cảm đã mọc thành bụi, một lát sau thì nàng đầu rên rỉ sung sướng, đầu trán kịch liệt đong đưa trái phải, bên trong âm đạo đang co rút nhanh, tiết ra mảng lớn dịch nhờn trong suốt.

Vi Tiểu Bảo càng động càng nhanh, tần suất càng thêm mãnh liệt: Gốc cây dương vật không ngừng chấn động hai mép nhỏ âm hộ, hai tay gã chống tại đôi bầu vú non nhọn, Kiến Ninh công chúa thấy thân thể mình đã căng cứng đến cực hạn, eo thon nàng hẩy lên, hai đùi tuyết trắng tuôn rơi run rẩy, dưới đáy âm đạo đột nhiên như tan chảy ra, như có nút thắt gì đó mở mạnh vậy, làm cho nàng hồn vía như bay lên trời.

– A… a… không… không được… chết mất…

Kiến Ninh công chúa toàn thân mồ hôi ẩm ướt, thân thể kịch liệt uốn cong, nàng nức nở nghẹn ngào khi âm tinh ào ạt phún ra, cùng một thời gian, Vi Tiểu Bảo cũng đã cực tận hứng, mã nhãn đau xót, thống thống khoái khoái bạo phát phún tinh ra, nhìn trên đôi bầu vú Kiến Ninh công chúa diễm lệ vô song. Tô màu bừa bãi dấu tay, nổi lên từng mảng đỏ lớn…

Kiến Ninh công chúa rên rỉ, đứt quãng dồn dập thở dốc giống như nai con, vùng vẫy giãy chết dị thường mê người, nàng cũng không biết thân thể của mình lại thấy cảm giác tuyệt hảo như vậy.

Dù cho Vi Tiểu Bảo chịu khổ bị gian dâm, dù cho Vi Tiểu Bảo đút vào thô lỗ bạo ngược đến cực điểm, dù cho sơ phá qua âm đạo kiều nộn bị chà đạp bừa bãi không chịu nổi, nhưng khoái cảm như biển gầm đem nàng trở mình ném vứt lên trên, vô cùng hung mãnh đẩy nàng lên tới cơn cao trào, sơ trải qua nhân sự Kiến Ninh công chúa lúc này thoáng cái chân tay luống cuống, thần trí có chút hoảng hốt…

Mơi đầu thấy hai người huyên náo quái đản, Tống Thanh Thư đang muốn vào nhà ngăn cản, nhưng hắn đột nhiên nghĩ lại: “Chính mình vốn là không muốn nhìn thấy Khang Hi được thuận lợi trừng trị nội loạn, để Vi Tiểu Bảo làm hỏng trinh tiết Kiến Ninh cũng được, để trận tứ hôn hoang đường này kết thúc, chẳng phải lại càng tốt hơn? Đã vậy mà mình còn có thể nắm giữ được Vi Tiểu Bảo nhược điểm, nếu bây giờ vọt vào, vô duyên vô cớ có thể đắc tội với hai người bọn họ, quả thực là thiệt thòi lớn rồi.”

Trong lòng phân tích rõ ràng quan hệ lợi hại, Tống Thanh Thư chẳng muốn ở lại nhìn hai người biểu diễn nữa, hắn liền xoay người rời đi.

Sáng sớm hôm sau, Vi Tiểu Bảo mặc quần áo, khẽ bước đi ra khỏi phòng của Kiến Ninh công chúa, mới vừa trở lại trong phòng của mình không bao lâu, thì một thái giám đến nói:

– Vi tước gia, Tống đại nhân xin mời đại nhân qua gặp mặt.

Mới vừa làm làm chuyện đại đạo bất nghịch, Vi Tiểu Bảo sắc mặt khó tránh khỏi có chút không tự nhiên, yên lặng suy nghĩ.

“Hắn tìm mình có chuyện gì đây?”

Thay đổi một thân quần áo sạch, nhìn về tấm gương đồng lau kỹ dấu vết khô ráo, tạm thời yên lòng, lúc này gã mới nghênh ngang hướng về phòng tống Thanh Thư đi đến.

Nhìn thấy Vi Tiểu Bảo một bộ nghi thần nghi quỷ dáng đi tới, Tống Thanh Thư tựa như giễu cợt cười: Nói:

– Vi huynh đệ, tối hôm qua nhưng chắc là phong lưu khoái hoạt khai khẩn nha.”

Vi Tiểu Bảo trong lòng kinh hoàng, nhưng trên mặt giả vờ làm ra dáng vẻ nghi hoặc:

– Tống đại ca đang nói cái gì vậy?

– Không nghĩ tới Vi huynh đệ nhanh như vậy đã quên ân cứu mạng của ta rồi.

Tống Thanh Thư ngón tay búng một cái, hai viên hòn đá nhỏ lập tức bắn tới vị trí tay chân của Vi Tiểu Bảo bị Kiến Ninh công chúa trói tối hôm qua…

Vi Tiểu Bảo chợt đã hiểu ra, chẳng trách tối hôm qua dây thừng cột mình liền đứt rời, hóa ra là do Tống Thanh Thư ra tay. Bất quá nghĩ đến sau khi cùng Kiến Ninh công chúa làm chuyện hoang đường, nên lúng túng nói:

– Thì ra Tống đại ca đã nhìn thấy.

Biết gã lo lắng trong lòng, Tống Thanh Thư cười nói:

– Vi huynh đệ cứ yên tâm đi, phi lễ chớ quan tâm, đạo lý thì ta vẫn biết đến, mặt sau ngươi cùng công chúa có phát sinh cái gì, ta cũng một chút cũng không nhìn thấy gì cả.

Vi Tiểu Bảo âm thầm thở phào nhẹ nhõm bối rối nói.

– Tối hôm qua tiểu đệ… nhất thời hồ đồ, xin Tống đại ca xem như là giao tình của chúng ta, che lấp cho qua chuyện này.

Nhìn Vi Tiểu Bảo bất an, Tống Thanh Thư trong lòng t ý nghĩ đột nhiên trở nên mãnh liệt: “Thừa cơ hội này cũng không cần tay mình động thủ diệt trừ hắn, sau khi đến Sơn Hải quan, thì mình âm thầm đưa tin chuyện xảy ra như thế này, phụ tử Ngô Tam Quế dù có khoan dung cỡ nào cũng không chịu nỗi sự nhục nhã vô cùng, đương nhiên sẽ đem Vi Tiểu Bảo ngàn đao bầm thây. Đối với Vi Tiểu Bảo chết, Khang Hi chắc chắn cũng sẽ tức giận, song phương nói không chừng sẽ còn khởi binh đánh với nhau.

Vi Tiểu Bảo thấy Tống Thanh Thư không có lên tiếng, lặng lẽ ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn hắn, biết trong lòng Tống Thanh Thư đang do dự, gã liền vội vã mở miệng nói:

– Tống đại ca, lâu nay ở tại hoàng cung cũng không thuận tiện, tiểu đệ đã sớm vì là đại ca ở trong Yến kinh thành chuẩn bị một khu biệt phủ, sau này đại ca có thể mang gia quyến vào sắp xếp ở bên trong.”

Thấy Vi Tiểu Bảo hướng mình đút lót, Tống Thanh Thư nở nụ cười:

– Ta nếu như không nhận thì phỏng chừng Vi huynh đệ vẫn không yên lòng, được rồi… vậy thì đa tạ ý tốt Vi huynh đệ.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 01-02-2024 00:21:09
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Chị dâu tôi (Update phần 33)
Xóm đụ (Update phần 105)
Cô bồ nhí (Update phần 37)
Cõi đam mê (Update phần 36) - Cô Kim
Thằng Dương (Update phần 33)
Mỹ Dung đụ với cháu (Update phần 34)
Dâm nữ (Update phần 55)