truyensex.asia > Chuyện XXX > Chuyến xe bus số 13

Chuyến xe bus số 13

Phần 122

Vừa mới xác định được thân phận của bác Lục thì ông ta lại xuất hiện. Tôi phát hỏa, bước tới tính sổ với lão, vừa lách qua Bạch Phàm, đang định túm cổ áo lão lên thì tôi sững sờ đứng ngây ra.

Người này lưng còng, trên trán có quấn chiếc khăn trắng ngả màu, nhìn thoáng qua thì tưởng bác Lục, nhưng giờ nhìn trực diện thì gương mặt lại không giống, là một người khác.

Tay tôi giơ giữa chừng thì khựng lại, đứng nhìn chằm chằm ông lão một cách kỳ quái. Thấy tôi hùng hổ, Bạch Phàm kéo vạt áo, nói: “Lý Diệu, đây là ông nội em, anh định làm gì đấy?”

Ông nội?

Tôi buông tay xuống, khó tin nhìn ông già lưng còng trước mặt.

“Ông nội em sống ở Cáp Nhĩ Tân, hôm nay là ngày mừng thọ của ông, cả nhà em đều đến.” Bạch Phàm có vẻ không vui khi tôi ngây ra, không chào hỏi.

Trước giờ Bạch Phàm chỉ nhắc với tôi về cha mẹ mình và bác Lục, sao giờ lại lòi ra một ông nội thế này? Tôi ngượng ngùng cười: “Chào ông, chúc ông bách niên giai lão, cháu là Lý Diệu, bạn của Bạch Phàm!”

Ông lão có vẻ không để bụng chuyện tôi vừa mạo phạm, nói: “Cũng không mời người ngoài, cậu tới nhà tôi ăn bữa cơm đi!”

Thật lòng thì tôi rất muốn đi! Tôi muốn xem rốt cuộc thì Bạch Phàm có cha mẹ hay không, muốn xem rốt cuộc ông lão này có phải ông nội nàng, lại càng muốn biết, rốt cuộc thì nàng có quan hệ gì với bác Lục đã chết kia.

Nhưng giờ lão Lưu còn đang chờ tôi về bàn bạc tiếp chuyện này, vẫn chưa nói rõ ràng về tập hồ sơ, tôi bèn lựa lời cáo từ.

Quay ra chào Bạch Phàm mấy câu, nàng liền cùng “ông nội” chưa biết thật hay giả đi về. Ở Cáp Nhĩ Tân mà cũng gặp, Bạch Phàm chỉ xuất hiện một cách tình cờ thôi sao? Thế giới này nhỏ bé vậy à?

Ngao ngán châm điếu thuốc, rít một hơi thật sâu, tôi bước vội quay về biệt thự của bạn lão Lưu. Thấy tôi, lão Lưu gọi vào, cùng với đại gia kia bàn bạc về tập hồ sơ.

Lão Lưu nói một mạch từ đầu đến cuối, đại gia cũng chỉ gật đầu chứ không hỏi gì, chờ lão Lưu giao phó xong mới cười: “Được được lão ca, thật ra ông không cần nói rõ như vậy cho tôi làm gì. Cái gì mà nguy hiểm với không nguy hiểm, mạng tôi là do ông cứu, tôi giữ thứ này cho ông, cứ yên tâm đi!”

Thấy ông ta hào sảng đáp ứng, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, ông ta là người có địa vị ở Cáp Nhĩ Tân này, quan hệ rộng, lại giàu có, gửi được tập hồ sơ ở đây là an toàn nhất.

Sau khi đã giao phó mọi việc, lão Lưu liền thu xếp về phòng nghỉ ngơi, sáng mai sẽ dậy sớm khởi hành. Hai chúng tôi đứng dậy, đại gia sắc mặt ngưng trọng, kéo lão Lưu lại, đắn đo mãi mới chậm rãi nói: “Lão ca, tôi còn nhớ năm xưa lúc cứu tôi, ông có nói về vấn đề sức khỏe của mình, rằng tuổi thọ của ông chỉ còn một nửa. Thời gian đã lâu như vậy, nếu tôi tính không nhầm, thì năm nay chính là năm đại nạn mà ông nói, đã tìm được cái cây kia chưa?”

Ông ta nói rất nghiêm túc, trong ánh mắt còn chất chứa sự lo âu, tuy không nói rõ, nhưng tôi cũng biết, hai từ đại nạn chẳng phải là tốt đẹp gì.

Lão Lưu cười khổ: “Haiz, lúc trước chỉ tùy tiện nói, không ngờ ông lại nhớ lâu như vậy. Sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình, không sao không sao!”

Lão Lưu thì lúc nào cũng lạnh lùng như vậy, nói xong thì không nhiều lời nữa, kéo tôi về phòng nghỉ ngơi.

Căn biệt thự này vừa rộng vừa sang trọng, hai chúng tôi lang bạt suốt mấy hôm, quần áo nhàu nát bẩn thỉu, ngủ lại một nơi xa hoa thế này thật không quen lắm. Có điều ông lão đại gia chẳng quan tâm chuyện đó, còn sắp xếp tận tình cho chúng tôi, nhường hẳn phòng mình cho lão Lưu ngủ.

Buổi tối, tôi nằm trên giường nghịch điện thoại, vừa định tắt đèn đi ngủ thì có tiếng gõ cửa. Là ông lão đại gia, thấy tôi chưa ngủ, ông ta cười hiền từ, hỏi có gì muốn tâm sự hay không. Ông ta giúp mình, tôi đương nhiên rất có cảm tình, ông ấy vào phòng thì ngồi xuống mép giường, nhưng chỉ ngồi thôi, mãi cũng không thấy mở mồm nói gì.

Tôi không nhịn được, hỏi: “Lão gia, muộn thế này rồi ông còn thức, tìm tôi có việc muốn nói sao?”

Ông lão gật đầu.

“Anh bạn trẻ, tuy tôi không biết cậu và lão Lưu có quan hệ gì, nhưng tôi có thể nhìn được, hai người thân như người nhà!”

“Đúng, tôi với lão Lưu tuy quen biết nhau chưa đầy 1 năm, nhưng quan hệ rất mật thiết, tôi coi ông ấy như cha nuôi của mình!”

Tôi vừa nói vừa cười, nhưng ông lão thì chẳng hề có vẻ gì là vui cả.

“Vậy thì tốt rồi, chuyện của lão Lưu, cậu biết được bao nhiêu phần?”

Ban nãy trong phòng khách, ông lão có nhắc đến chuyện xưa mà tôi không được biết, giờ lại nhắc tới, tôi thắc mắc hỏi: “Lão gia, tôi cũng đang muốn hỏi ông, ban nãy đại nạn mà ông nói là gì? Nghe có vẻ rất đáng sợ.”

Lão đại gia thở dài, chậm rãi nói: “Tôi làm nghề buôn gỗ, khoảng tám năm trước có đến lâm trường gỗ Tứ Bình Lão Hổ nhập hàng, chọc phải thứ tà ám, ngày nào cũng như phát điên, bò trườn dưới đất như rắn, ăn bùn đất, ăn chuột, đi biết bao nhiêu bệnh viện lớn nhỏ, gặp không biết bao nhiêu thầy âm dương đều không trị được.”

Tôi lắng nghe, thầm đoán chắc là lão Lưu giúp ông ta chuyện đó, vội hỏi: “Sau đó thì tìm được lão Lưu?”

“Đúng vậy, thông qua bạn bè tôi tìm được lão Lưu, lão nói tôi chọc phải mãng xà trong núi, lúc khai thác gỗ đã làm hỏng ổ trú ẩn của nó, mới bị trả thù. Thứ mãng xà tu luyện trăm năm này, không phải ai cũng trục nó đi được, ngay đến lão Lưu cũng phải mất mấy năm tuổi thọ!”

Tôi nghe mà giật mình, cau mày lặp lại: “Mấy năm tuổi thọ?”

“Đúng!” Lão đại gia gật đầu, nói tiếp: “Để trục thứ ám trên người tôi, lão Lưu đã phải mất không ít máu. Vốn ông ấy có nửa thân là dùng hình nhân giấy tục mệnh, cho nên máu trong người không đủ, sau khi mất máu thì cũng mất luôn mấy năm tuổi thọ!”

Không ngờ lão đại gia cũng biết chuyện năm xưa lão Lưu dùng hình nhân giấy giữ mạng, hơn nữa còn nói ra bí mật của lão Lưu, đó là máu của ông ta có liên quan đến tuổi thọ, dùng bao nhiêu, tuổi thọ sẽ giảm bấy nhiêu.

“Lão Lưu nói với ông thế nào? Sau đó thì sao, chuyện này có liên quan gì tới đại nạn?”

Lão đại gia nói tiếp: “Lão Lưu dùng máu cứu mạng tôi, sao tôi lại không biết. Vì không muốn tôi áy náy, ông ấy nói với tôi, mình dùng hình nhân giữ mạng, lúc đó cũng đã là người sắp chết rồi, chỉ còn sống được tám năm nữa. Tính từ đó đến giờ thì năm nay chính là năm thứ tám!”

Nghe câu chuyện lão đại gia kể, trong lòng tôi như bị sét đánh. Từ lúc quen biết đến nay, lão Lưu luôn giúp tôi tận tình, chưa từng đòi hỏi bất cứ điều gì. Tôi sớm đã ỉ lại ở lão, mà giờ tính theo lão đại gia nói, năm nay chính là năm lão Lưu phải chết!!

Tôi vội vàng hỏi: “Thế cái cây mà ông nói lão Lưu đi tìm, là cây gì?”

Lão đại gia đứng lên, chắp tay sau lưng đi lại mấy bước trong phòng, nói: “Năm đó lão Lưu nói với tôi, chỉ cẩn đến Hàng Châu tìm được một cây cổ thụ, lấy nhựa bên trong uống vào là được, không biết mấy năm nay ông ấy đã tìm được cái cây đó chưa.”

Tôi khó hiểu: “Nhựa trong thân cây? Chẳng phải thân cây cổ thụ toàn là gỗ thôi sao, lấy đâu ra nhựa?”

“Tôi cũng không biết, nghe lão Lưu nói là vậy. Thấy cậu thân cận với ông ấy, tôi liền tính đến hỏi một chút tình hình thực tế, xem ra là chắc lão Lưu chưa tìm được rồi.”

Nói xong, lão đại gia thở dài thườn thượt, lắc đầu. Lão đại gia ở lại nói chuyện với tôi đến hơn 10h đêm mới về phòng đi ngủ. Hiện giờ lão Vũ bị bắt ở Tiêu Sơn còn chưa cứu được, lại nghe tiếp tin sét đánh ngang tai này, đúng thật là nhà dột còn gặp mưa dầm.

Sáng hôm sau, lão đại gia mua vé máy bay cho chúng tôi rồi đưa cả hai ra sân bay. Đây là lần đầu tiên lão Lưu đi máy bay, cũng là lần đầu tôi phát hiện ra nhược điểm của lão, đó là sợ độ cao.

Từ lúc lên máy bay, lão Lưu cứ nhắm tịt mắt, mấy tiếng đồng hồ không uống một giọt nước, cũng không hề đứng dậy đi vệ sinh.

Cuối cùng thì máy bay cũng hạ cánh, hành trình trên không này suýt nữa thì lấy đi cái mạng già của lão Lưu, đỡ lão xuống sân bay, lão vẫn còn run run, nhìn về phía chân trời, hỏi: “Đây là đâu, sao thời tiết Đông Bắc chúng ta lại trở nên nóng bức thế này?”

Tôi xách hành lý, nháy mắt với lão, cười nói: “Lão Lưu, đây là Hàng Châu!”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện XXX, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 06-01-2024 13:17:35
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Ám ảnh loạn luân (Update phần 32)
Mò vú chị họ (Update phần 32)
Tôi và chị gái 95 (Update phần 43) - Nhân Lê
Người con gái Cao Bằng (Update phần 31)
Cặp đôi hoàn hảo (Update phần 39)
Đụ đéo ngoại tình (Update phần 39)
Trai dân tộc (Update phần 49)